NGỘ PHẬT - Trang 618

Mới trái ý đã không thèm đuổi theo nữa, chẳng những thế còn tắm giặt

ngay tại chỗ. Kẻ bí ẩn nấp sau gốc cây cạn lời ngó Giang Trừng, đến tận
đây rồi, hắn đã sắp đạt được mục đích, sao ả ta lại từ bỏ như thế chứ! Lũ tu
sĩ chính đạo ưa sạch sẽ này thỉnh thoảng thực sự rất phiền, giờ là lúc giữ
hình tượng sao?!

"Ê, mi giặt mau lên, ta chờ ở đây." Kẻ bí ẩn gào lên.

Kẻ bí ẩn muốn dụ Giang Trừng đuổi theo kia chạy hồi lâu lại thấy kỳ

kỳ, chuyến này người ta không theo nữa. Hắn tặc lưỡi chạy trở về, nấp sau
một gốc cây theo dõi, thấy Giang Trừng đang cầm bình nước súc miệng.

Ban nãy giết nhện sơ ý để văng vào miệng à, kẻ bí ẩn hả hê cười hai

tiếng, Giang Trừng lia mắt sang ngay. Kẻ bí ẩn thôi cười, sẵn sàng lên nòng
chạy tiếp, nhưng Giang Trừng chỉ lạnh lùng nhìn hắn, không định đuổi
theo.

Giang Trừng vén mái tóc ướt đẫm ra sau, nước nhỏ giọt phất qua

không trung, từng ngón tay thon dài vén tóc mái, để lộ vầng trán trơn mịn,
cô ngoái nhìn kẻ bí ẩn, cong môi cười, "Được thôi, mi đã bằng lòng chờ..."

Chưa dứt lời, cô bỗng tụ nước trên tay thành tên bắn về phía hắn. Kẻ

bí ẩn luôn đề phòng cô làm khó, vừa thấy mũi tên nước đã vội vàng lùi lại
né, ra chừng đắc ý, "Tưởng ta sẽ lại bị mi khống chế đột ngột lần hai hả?"

"Chứ không à?" Giang Trừng cười hỏi vặn, siết tay, vô số bóng hồng

căng chặt lại, cùng lúc đấy kẻ bí ẩn phát hiện mình đã bị vây giữa lưới đỏ
giăng kín trời đất từ lúc nào, vô số sợi tơ mảnh tách ra như tơ nhện quấn lấy
hắn, đầu còn lại hợp làm một đang nằm trong tay Giang Trừng.

"Mi! Từ lúc nào!" Kẻ bí ẩn kinh ngạc thốt lên.

Cả người Giang Trừng đang nhỏ nước, có giọt nước men theo má cô

trượt xuống cằm, rơi trên xương quai xanh trắng ngần. Thời khắc này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.