NGỘ PHẬT - Trang 617

Giang Trừng cười lạnh một tiếng, giũ giũ tay áo, máu nhện tím dính

đầy bên trên lập tức tung tóe khắp mặt đất, "Nhờ mi mà ta thành ra thế này,
giờ không muốn đuổi theo nữa."

"Cũng chỉ hơi bẩn một tẹo thôi, mới gặp chút trở ngại mà mi không

đuổi theo nữa hả? Là một tu sĩ chính thống, là đệ tử của đại tông môn,
chẳng phải dù có bỏ mạng mi vẫn sẽ tiếp tục đuổi theo, không chém chết ta
bằng kiếm của mình thì không dừng ư?" Kẻ bí ẩn khó tin hỏi.

"Đừng nhảm nhí nữa, giờ cả người ta bẩn tưởi, không muốn trò

chuyện với mi, tạm thời không bắt kịp thì lần sau tính tiếp, mi cút đi."
Giang Trừng phẩy tay với hắn, tỏ vẻ phớt lờ.

"Gượm đã, đấy là sư phụ của mi mà, ầy, không phải mi đang vội tìm ả

ta sao? Manh mối đang ở trước mặt, mi cứ vậy từ bỏ hả?"

"Không hiểu tiếng người à, mi cút đi được không, phiền chết được."

Giang Trừng bực bội lườm hắn, tay tụ nước xối lên người, bắt đầu tự xử lý
máu nhện.

Các pháp quyết thanh tẩy như quyết phất trần chỉ có thể giũ bụi chứ

không xử lý sạch đống máu nhện hơi đặc biệt này được, cô chỉ có thể làm
theo cách thủ công, bất tiện thật. Giang Trừng oán thầm, tay liên tục tụ thủy
cầu rửa ráy, từng lọn tóc dài rũ xuống, ép vào má, quần áo cũng dán sát vào
người, không ít chỗ thủng, tấm áo trắng vốn lành lặn sau khi đẫm máu nhện
lại không giặt sạch nổi.

Giang Trừng có vài bộ pháp y tốt hơn một chút, nhưng những bộ y

phục đẹp lộng lẫy đó thường cô chỉ mặc làm dáng trong các dịp quan trọng,
còn xuất môn lịch luyện mạo hiểm, vận pháp y quý giá thì khác nào bảo
thẳng với kẻ khác rằng "Mị đần độn lắm của mau tới cướp đi". May mà loại
áo gấm phổ thông này không đắt lắm, chứ tiêu tốn như này thì phá của quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.