NGỘ PHẬT - Trang 638

"Hả?" Giang Trừng ngơ người, sau đó mau lẹ nghe lời nhảy ra sau

lưng Thương Di, nấp sau thân nhện khổng lồ của y, còn thử vén áo ngoài
của y phủ lên người mình. Thương Di chỉ liếc cô một cái, không nói gì,
Giang Trừng cũng yên tâm làm nấm quỳ đấy chăm chú nhìn áo y.

Thế mà lại cho phép cô nấp sát sau lưng mà không đề phòng như vậy,

Thương Di à, ngài yêu ai yêu cả đường đi lối về đến mức này ư, hay ngài
nghĩ tu vi của tôi căn bản không làm ngài bị thương được?

Giang Trừng nghĩ vẩn vơ về mối ân oán tình thù giữa cha ruột của cơ

thể này với Thương Di, lát sau vẫn không nghe thấy động tĩnh gì khác,
không kìm được khẽ hỏi: "Thương Di tiền bối, "bọn chúng" có phải là "kẻ
nọ" không?"

"Không, là một đàn dơi hút máu, dưới quyền khống chế của một yêu

tu dơi. Yêu tu dơi ấy được "kẻ nọ" nuôi."

Thương Di vừa dứt lời, Giang Trừng đã thấy trên vùng biển tối tăm

bỗng có lớt phớt vài đốm sáng đáp xuống, giữa mỗi đốm sáng là một con
dơi to, mỗi con lại đang cắp một xác chết nữ tu. Trong sự bảo bọc của đốm
sáng, chúng xuyên qua nước biển, giũ cánh bay giữa bầu trời dưới này, liên
tiếp vứt xác nữ tu xuống, sau đó quay về theo đường cũ.

Song trong lúc vứt xác, có một con bỗng chít chít hai tiếng, cái mũi

đen nhỏ tý dựng lên như ngửi thấy mùi gì, định bay đến chỗ Thương Di, bị
y vung tơ nhện ném ra xa.

Con dơi to ấy bị Thương Di ném bị thương không cục cựa được nữa,

cuống quýt kêu chít chít, khiến đám dơi khác chú ý. Cả đàn tíu tít trao đổi
một lúc, chẳng hiểu sao lại cố bay đến chỗ Thương Di, còn hăng hái kêu
với ra sau người y, không ngừng rít lên uy hiếp, nhao nhao chộn rộn.

Thương Di khẽ nhíu mày, trước kia chưa từng xảy ra tình trạng này,

điểm khác biệt hiện thời chỉ có người đang ở sau lưng mình. Đàn dơi giằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.