NGỘ PHẬT - Trang 642

ngủ say, ngươi cứ thả ta vào thứ nước thanh tâm trừ tà kia là được, trong cơ
thể ta vẫn còn ma chủng."

Giang Trừng đơ ra nghe Thương Di nói hết, "Ngài cũng tin tôi quá

nhỉ, chính tôi còn không biết mình có sống nổi không, ngài phó thác sinh tử
cho tôi như vậy ổn không đấy?"

Chẳng biết có phải ảo giác không mà Giang Trừng cảm thấy ánh mắt

Thương Di nhìn mình cứ như đang mắng "Ngu si".

"Ngươi có yêu đan của ta, không chết được." Thương Di lạnh nhạt

đáp, "Nếu ngươi thực sự đen đủi như vậy, chết thì chết thôi."

Giang Trừng: Tuy không có ác ý, nhưng tiền bối à EQ của ông thấp

thật ý, thảo nào người thương đến tay còn vuột!

Như những gì Thương Di nói, sau khi mất yêu đan, cơ thể y từ từ nhỏ

lại, sau đó không thể giữ nổi hình người, thoát khỏi vỏ nhện vốn có, cuối
cùng thứ xuất hiện trước mặt Giang Trừng chính là một con nhện trắng như
tuyết, chỉ to cỡ một ngón tay cái của cô.

"Thương Di tiền bối?" Giang Trừng ngồi xổm trước mặt nhện, khẽ

gọi. Cô có cảm giác nếu mình to tiếng một chút, con nhện bé xíu này sẽ bị
hất bay.

Con nhện trông khá mệt mỏi giơ một chân lên đẩy cô, đại khái như

đang giục.

Thôi được, vẫn còn hoạt bát lắm, xem ra tạm thời khỏi phải lo. Giang

Trừng nghĩ, lấy thêm một vò sứ trắng chứa Phật Hương Lộ từ túi trữ vật ra,
thả con nhện nằm im vào, đóng nút bần lại. Xong việc cô không kìm được
lắc vò, có cảm giác như mình đang ngâm rượu nhện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.