NGỘ PHẬT - Trang 643

Giang Trừng vén tay áo nhìn vết đỏ trên cánh tay, lại cảm nhận yêu

đan hiện diện rõ ràng trong đan điền. Yêu đan Nguyên Anh hậu kỳ gần đến
Xuất Khiếu kỳ cứ như một trạm năng lượng khổng lồ ào ạt cung cấp năng
lượng cho cô, nếu ví tốc độ tăng tu vi trước kia của Giang Trừng như xe
đạp, thì bây giờ cô như đang ngồi tàu lửa vậy.

Bây giờ quái củ hành lột hết lớp da này tới lớp da khác mà dám xuất

hiện trước mặt cô, có khi cô giết phứt luôn được đó. Giang Trừng cười
hiền.

Một cái bóng như hòa làm một với tòa tháp cao gần đấy nhìn sang đây,

chờ Giang Trừng thu vén xong rời đi, hắn mới chầm chậm bước ra, chính là
tên quái củ hành Giang Trừng vừa "nhớ nhung" trong lòng kia.

"Ý trời, hỏng bét, không ngờ chúng quen nhau. Chuyến này hay rồi,

chẳng những không lấy được xác Giang Trừng, mà cả chó dữ chủ tử chưa
kịp thuần hóa xong cũng chạy mất, gay quá gay quá."

Hắn khổ não than thở, phất tay ra tờ giấy, viết vài kỳ hiệu kỳ quái vào

rồi nổi lửa đốt. Giấy cháy giữa không trung, sau cùng không chừa cả tro lại.

Trong một mật thất, bóng người ngồi ngay ngắn trước bàn bỗng cử

động ngón tay, khoảng không trước mặt nổi lên một đốm lửa rồi tàn, xuất
hiện vài ký hiệu kỳ lạ lơ lửng.

Đọc xong các ký hiệu ấy, kẻ nọ lắc đầu thở dài, "Đồ đệ của ngươi

đúng là không ngoan, lại gây thêm phiền phức cho ta rồi."

Trước mặt hắn, Bạch Nhiễm Đông đang bị cầm tù bằng xích ánh đồng,

con ngươi đỏ sẫm mờ mịt ma khí, nhếch mép cười khẩy: "Ta đã bảo rồi,
ngươi không giết được nó đâu."

"Cũng đúng, ả may mắn một cách kỳ lạ, có lẽ ta không nên giết ả

nhanh gọn mà nên nghiên cứu kỹ, không chừng sẽ thu được tin mừng ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.