NGỘ PHẬT - Trang 657

Bên này hai người khiêng Giang Trừng đang mê man bơi lên mặt biển,

bên kia Giang Trừng sa vào khốn cảnh lơ lửng giữa biển sâu trong mộng
bỗng nhìn thấy ánh sáng trước mặt. Như lúc bất chợt bước vào mộng cảnh
của đại sư, cô nhận thấy có thứ gì đó đang kéo mình, bèn thả lỏng cơ thể để
nó kéo đi.

Cô tưởng mình sẽ lại trông thấy đại sư trong mộng, nhưng bất ngờ

thay, cô đã xuất hiện tại một nơi vô cùng quen thuộc.

Trước mặt là số nhà 911, trên cửa dán chữ Phúc ngược màu đỏ, chị em

cô sẽ thay chữ mới mỗi dịp Tết đến. Bên cạnh có một chậu cây phú quý
xanh tươi, Giang Trừng còn nhớ em trai là người đem chậu cây này về, đã
đặt đây hai ba năm.

Đây là căn nhà cô đã sống cùng em trai ở thời hiện đại! Cùng lúc đó,

Giang Trừng nhận ra cơ thể mình đã thay đổi, cô không còn trong lốt tóc
dài tuấn tú sáng sủa ấy nữa, mà trở về với vóc dáng hiện đại của mình --
mái tóc chấm vai uốn nhẹ phần đuôi, mặc váy dệt trắng xanh đơn giản, giày
cao gót trắng, đeo giỏ xách nhỏ như vừa đi làm về.

Đây cũng là mơ? Giang Trừng nghĩ, đôi mắt nhìn chằm chằm cánh

cửa thoáng vẻ kỳ lạ. Rất lâu rồi cô không nhìn thấy cánh cửa này và cậu em
trai ngoan ngoãn đằng sau nó. Lúc ở cõi tu chân, cô không cho phép mình
nghĩ đến những chuyện buồn lòng ấy, chỉ biết cố gắng sống tốt, nhưng
trước giờ cô chưa từng từ bỏ việc trở về, vì nơi đây còn người thân khiến
cô vương vấn.

Hít sâu một hơi, Giang Trừng nở nụ cười, mở cửa.

Phòng khách trang hoàng theo phong cách ấm áp, một thanh niên độ

thiếu niên sắp trưởng thành cao gầy, mặc áo sơ mi dệt xám tro và quần dài
đen đang cầm nước định đi vào phòng, nghe tiếng mở cửa, cậu vô thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.