NGỌC BỘI THÁI TỬ GIA - Trang 70

“Được rồi, bây giờ muội cứ về trước đã. Nhưng lần sau không được

như vậy nữa, muội phải ở trước mặt mẫu thân tranh sủng, nếu không cái gì
tốt đều bị người kia vơ hết rồi”

Sở Cẩm Dao cười như không, sau đó chia tay Sở Cẩm Nhàn ở ngã rẽ.

Sở Cẩm Nhàn về phòng, còn Sở Cẩm Dao về Triều Vân Viện hẻo lánh của
mình.

Đợi tới nơi không có người nào rồi, Sở Cẩm Dao ra lệnh Đinh Hương

đi xa xa mình, rồi nhỏ giọng nói với Tần Nghi.

“Tề Trạch, hai tỷ tỷ của ta đều là người tốt cả”

Tần Nghi cười nhẹ.

“Nàng chỉ có chút tiền đồ vậy à? Nàng ta nói đúng, tình huống của

nàng lúc này không tốt lắm.”

“Nhưng mà có một người nguyện ý vì ta suy nghĩ, như vậy không tốt

sao?” Sở Cẩm Dao nói, “Về sau sẽ càng ngày càng tốt”

Đây là lần đầu tiên Tần Nghi nhìn thấy người như vậy, rõ ràng là

không nơi nương tựa, còn có thể son sắt mà nói về sau sẽ ngày càng tốt.

Những người Tần Nghi quen biết, chỉ vì một chút lợi rất nhỏ mà có

thể trở mặt thành thù, sau lưng đâm người một cái. Từ năm năm tuổi, hắn
đã sống trong thế giới người này tính kế người kia. Hắn không ngờ được,
một người sống sâu trong nơi hào môn, không hiểu nhiều, vậy mà còn có
thể nói ra lời nói ngây thơ bậc này.

Tần Nghi ngừng một hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhẫn tâm chọc

thủng ảo tưởng của nàng về sau. Chỉ đành nói:

“Sẽ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.