NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 254

Chính con chim cao cẳng tự mình trả lời chàng, và hơn thế nữa, nó trả lời
chàng bằng thứ tiếng Pháp rất chuẩn.

“Mình không hề nhầm!... Cyprien Méré!... Anh bạn đồng môn đáng
thương, anh làm quái gì ở đây thế?”

Một con đà điểu biết nói tiếng Pháp, một con đà điểu biết cả tên chàng, ở
đây hẳn có điều khiến một người thông minh bình thường và lý trí điềm
tĩnh phải sửng sốt. Thế mà Cyprien chẳng hề kinh ngạc chút nào trước hiện
tượng huyễn hoặc ấy và xem nó hoàn toàn tự nhiên. Chàng đã thấy nhiều
chuyện khác ngay trong giấc mơ đêm hôm trước rồi! Điều này xem ra chỉ
đơn thuần là hậu quả của chứng rối loạn tâm thần của chàng.

“Bà không hề lịch sự chút nào, thưa bà đà điểu!” chàng đáp. “Sao bà lại
xưng hô thân hữu với tôi như vậy?”

Chàng nói với giọng đặc trưng của người bị sốt, cụt ngủn, đứt quãng khiến
người ta không thể nghi ngờ gì về tình trạng của chàng - điều ấy làm con đà
điểu tỏ vẻ xúc động.

“Cyprien à!... Anh bạn tôi ơi!... Anh bị bệnh lại một thân một mình giữa sa
mạc này!” con đà điểu vừa la to vừa quỳ xuống gần chàng.

Điều này cũng là một hiện tượng sinh lý không kém phần kỳ quái hơn khả
năng nói tiếng người của loài chim cao cẳng, bởi lẽ thông thường về bản
chất, quỳ gối với chúng chính là hành động cấm kỵ. Thế nhưng, trong cơn
sốt, Cyprien vẫn khăng khăng không chịu kinh ngạc. Chàng thậm chí thấy
con đà điểu kẹp bên dưới cánh trái của nó một bình da đầy nước mát, pha
thêm cô nhắc, và đang ghé cổ chai vào miệng chàng.

Điều duy nhất khiến chàng bắt đầu ngạc nhiên, chính là lúc con vật kỳ lạ
đứng dậy để trút bỏ một dạng vỏ bọc, lớp vỏ bọc của những con cò già, có
vẻ giống lớp lông vũ tự nhiên của nó, rồi đến chiếc cổ cao nối liền với đầu
chim. Và thế là, rũ bỏ bộ mã vay mượn, con đà điểu hiện ra trước mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.