NGÔI LÀNG BỊ LỤT - Trang 14

- Còn phải hỏi, trước kia nhà bác từng nuôi chó bẹcgiê.
Lúc này bà vợ chủ nhà mới cất tiếng :
- Thôi nào, tụi nhỏ mới đi xa nên mệt đứ đừ, để tôi dẫn các cháu đi xem
phòng đã.
Người đàn bà hướng dẫn đám trẻ ra khu nhà phụ của trang trại.
- Các cháu thấy đó, khí hậu ở đây trong lành hơn ở Lyon nhiều.
Giường nệm tôi đã chuẩn bị cho các cháu đầy đủ, chỉ e con chó...
Tidou trấn an bà :
- Bác đừng lo, tụi cháu vốn là dân du lịch balô nên ai nấy đều đem
theo túi ngủ ngoài trời. Bác cứ để mặc tụi cháu.
Ngôi nhà nghỉ tuy mang tiếng là nhà phụ nhưng khá đầy đủ tiện nghi khiến
đám trẻ rất hài lòng. Trong lúc bà Pougeat mở tung các cửa sổ có treo rèm
cho sáu vị khách tí hon thưởng thức thì giọng ông chủ nhà vang lên :
- Bà mời sấp nhỏ đến phòng khách giùm tôi. Tôi muốn uống chút
gì với chúng.

*** ***

Ông Pougeat vốn khoái khẩu màn lai rai rượu đế với khô mực khiến đám
trẻ đứa nào cũng lè lưỡi. Chúng đã quen "xỉn" với nước ngọt chứ sao.
Cũng may mà bà Pougeat đã bưng ra mấy ly nước đá chanh. Trong cơn ngà
ngà, ông chủ nhà hứng chí :
- Các cô cậu là những đại thượng khách, e hèm, từ đầu năm đến
nay tôi chẳng thấy ma nào chọn nhà tôi để nghỉ hè cả.
Nghệ Sĩ ngạc nhiên :
- Sao vậy bác ?
- Rất đơn giản, e hèm. Lúc trước ở đây còn cái hồ nhân tạo
Maubrac nước trong vắt, chữa bịnh rất tốt nên thiên hạ đến đông như kiến.
Từ khi các chuyên gia địa chất hút cạn nước hồ để sửa chữa cái khỉ khô gì
đó, du khách nản chí không thèm đến nữa. Thử hỏi, hồ không có nước làm
sao bơi.
Mady tò mò :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.