NGÔI LÀNG CỔ MỘ - Trang 304

Sau cùng, Hiệp mới thở hắt ra, rồi khẽ nắm lấy bàn tay tôi một cái, đoạn

nói: “Thôi, em chỉ tâm sự như vậy, em cũng không ép anh phải làm gì cả,
nếu anh cảm thấy quá khó, anh có thể rời hòn đảo này. Còn em sẽ cố gắng
chống chọi đến cùng.”

“Anh…”

Nói xong Hiệp khó nhọc đứng dậy. Tôi luống cuống đỡ cô gái dậy. Đúng

lúc có người dân trong làng đi tới, người phụ nữ vội chạy lại hỏi han. Hiệp
không giấu nổi những đường nét đen vằn lên trên cổ. Người phụ nữ hiểu
chuyện gì đang xảy ra, cuống quýt và lo lắng, an ủi và dìu Hiệp về. Tôi cứ
đi sau trong buồn bã. Tôi đưa Hiệp về tận nhà. Để Hiệp ngủ, tôi lặng lẽ dán
một lá bùa trấn vong dưới giường của cô gái và phía ngoài cửa sổ, cửa
chính. Những lá bùa này không quá mạnh nhưng có lẽ sẽ bảo vệ Hiệp được
một, hai hôm.

Sau đó, tôi quyết định đi tìm thầy phù thủy tên Lộc, nói chuyện và giao

phó mọi chuyện lại cho ông ta. Về tới nhà nghỉ, tôi tìm bà chủ hỏi chuyện,
bà ta hồ hởi kể lể:

“À! Thầy đó cũng là bạn của thầy à! Ông ấy giỏi lắm đó, hôm qua tôi

nghe ông ấy cứu mạng cậu Vũ trong làng đó. Tưởng thằng Vũ chết đến nơi
rồi, thế mà ông ấy còn làm cho sống lại kìa…”

Nghe vậy tôi bèn tìm về nhà cậu Vũ kia, biết đâu sẽ bắt gặp ‘đối thủ’ của

mình ở đó. Tôi không nghĩ tên Lộc đó ngụ ở trong đảo này. Tôi hỏi thăm
những nhà nghỉ trên hòn đảo đều không có vị khách nào tên Lộc thuê
phòng qua đêm cả.

Tôi bấm chuông cửa nhà Vũ nhưng mãi một lát sau mới có người ra mở

cửa, đó là một người phụ nữ trung niên. Tôi hỏi về người đàn ông đêm qua
đã tới đây.

“Thầy đó… tên Lộc à? Thầy đi sáng sớm nay rồi, rời đảo rồi… Nếu thầy

quen thầy ấy thì tốt quá! Gia đình tôi muốn gửi vạn lời cảm ơn tới thầy, gửi
lễ cho thầy… Sáng nay gia đình tôi chưa kịp nói chuyện với thầy vài câu,
dặn dò xong thầy ấy đã đi vội rồi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.