NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 118

Sống sót…

Khi nghe hỏi về việc phẫu thuật, ai ai từ bác sĩ phụ trách trở đi cũng có cùng
một câu hỏi. Làm thế để làm gì?

Máy hô hấp nhân tạo đã thừa đủ rồi cơ mà.

Khả năng cô bé có thể tự hô hấp trở lại cũng còn chưa đến một phần vạn.

Chẳng biết cô bé có thể sống thêm được bao nhiêu ngày tháng nữa.

Mỗi lần như thế, họ đều đáp, “Để bố mẹ con bé thấy thỏa mãn.”

Thế là, mọi người đều không nói gì nữa. Bắt ép con bé tiếp tục sống trong
tình trạng đó cũng là để bố mẹ nó thấy thỏa mãn.

Nhưng phản ứng của đội bác sĩ phẫu thuật bên trường Yoshiaki lại khác. Họ
mong chờ ca phẫu thuật này sẽ tạo ra động thái tích cực gì đó nơi Mizuho.
Chưa kể, đây còn là một thực nghiệm có thể tha thứ được nếu lỡ thất bại.
Kazumasa và Kaoruko đã ký bản cam kết sẽ không bắt các bác sĩ phải chịu
trách nhiệm nếu lỡ có bất kỳ ảnh hưởng gì lên cơ thể của Mizuho.

“Anh chị Harima,” nghe có tiếng gọi, họ ngẩng đầu lên. Bác sĩ Asagishi
đứng đó trong bộ đồ phẫu thuật màu xanh. Ông là người đội trưởng đầy thực
lực của đội nghiên cứu. Thân người nhỏ thó nhưng rắn chắc.

Kazumasa đứng dậy khỏi ghế. “Đã xong rồi ạ?”

Asagishi gật đầu, sau khi nhìn mẹ con Kaoruko, ông quay lại Kazumasa.

“Đã phẫu thuật xong, chúng tôi đang xem xét tình hình hiện tại của cháu
bé.”

“Tình hình ra sao ạ?”

“Máy đã hoạt động.”

“Máy, thế nghĩa là…”

“AIBS.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.