NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 132

“Em hiểu rồi,” Hoshino bắt đầu cất máy tính đi.

Kaoruko tiễn hai người đến tận ngoài hiên. Hoshino không hề thắc mắc về
việc giám đốc lại rời nhà riêng. Có lẽ cậu ta cũng được kể cho hay nội tình
phức tạp của gia đình cô.

“Vậy, anh sẽ liên lạc với em sau,” mặc chiếc áo khoác vào, Kazumasa quay
lại nhìn Kaoruko.

“Vâng. A, anh này,” Kaoruko ngước lên nhìn chồng mình, “Xin lỗi, lại
phiền anh làm những điều phiền phức như thế này.”

“Em nói gì vậy,” Kazumasa nhíu mày. “Thôi, ngủ ngon nhé.”

“Chúc hai anh em ngủ ngon.”

Khi Hoshino cúi đầu nói câu chào xin phép, Kaoruko nói với cậu lời cảm
ơn.

Khi qua phòng Mizuho, cô thấy con bé đã được chuyển về giường rồi.

Bà Chizuko hỏi cô tình hình ra sao nên cô kể chuyện đã bàn cùng Hoshino
và Kazumasa. Mẹ cô gật gù mãi với vẻ an tâm, “Thế thì tốt quá,” bà nói
trong khi nhìn đứa cháu gái.

Kaoruko ngồi xuống cái ghế đặt cạnh giường. Cô nghe những tiếng ngáy
nho nhỏ.

Hai tuần trước, họ đã đến bệnh viện để kiểm tra. Cô nhớ lại cuộc nói chuyện
với bác sĩ lúc đó.

Bác sĩ Shindou phủ nhận mọi hồi phục của não nhưng đích thực là tình trạng
của Mizuho đã tốt hơn hẳn. Cô đã kể chuyện sắc mặt con bé tươi tỉnh hơn
hồi trước, các thông số khách quan như huyết áp, nhiệt độ, chỉ số SpO2 cũng
tốt hơn nhiều.

Nhưng bác sĩ chủ trị lại cho rằng đó là do hiệu quả của AIBS. Nhờ can thiệp
của máy móc, Mizuho đã có thể tự thở, Đương nhiên, chỉ cần tiêu hao năng
lượng, có khả năng mọi chỉ số sẽ tăng cao hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.