NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 145

Ồ, Hoshino buột ra tiếng khen. “Đây là đồng phục ạ?”

Phu nhân tủm tỉm gật đầu. “Thứ Hai tuần sau là lễ khai giảng rồi. Khai
giảng tiểu học đó.”

“Vậy sao. Đã tuần sau rồi. Chắc sẽ vui lắm.”

Cậu có nghe chuyện cô bé được nhận vào một trường tiểu học đặc biệt. Chỉ
là cô bé sẽ không đi học, giáo viên sẽ đến nhà một vài buổi trong tuần. Một
đứa trẻ cứ mãi say ngủ thế sẽ giáo dục theo kiểu gì đây, cậu rất tò mò nhưng
chẳng dám mở lời ra hỏi.

“Vậy nên, thứ Hai tuần sau, cậu cho con bé nghỉ tập nhé. Mizuho không
quen ra ngoài nên chắc sẽ mệt đấy,” phu nhân nói vậy khi cất lại bộ đồng
phục vào trong tủ.

“Vậy ạ. Em hiểu rồi.”

“Nhưng đợi đến tận thứ Ba liệu có lâu quá không?” phu nhân trông có vẻ
trầm ngâm. Hôm nay là thứ Năm, cô muốn tránh luyện tập liên tục. Luôn
tiện, Harima Text nghỉ thứ Bảy, Chủ nhật.

“Vậy thì, thứ Bảy em qua nhé. Tuy là đi làm ngày nghỉ, nhưng em không
thấy có vấn đề gì.”

Cậu nói thế, đôi mày phu nhân chùng xuống ngại ngần.

“Cậu nói thế tôi thấy cảm ơn lắm... Nhưng cậu không có việc gì sao? Hẹn hò
chẳng hạn?”

Má Hoshino ửng đỏ, cậu lắc đầu.

“Không sao. Kể cả có việc, em cũng sẽ cố gắng sắp xếp.”

Trông phu nhân như thể vừa được cứu vớt, cô lấy hai tay ôm ngực.

“Vậy sao? Cậu giúp tôi nhiều quá. Cảm ơn cậu.”

“Không có gì ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.