NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 179

Cơn tức giận đó như đánh mạnh vào ông Tatsurou, ông biện hộ, “Không
đâu, bố đã nói quá rồi, chuyện quá kỳ lạ khiến bố ngạc nhiên đấy thôi”.

Kazumasa cũng xen vào giữa, “Anh xin lỗi vì đã không báo trước cho bố
biết.”

Sau đó, nghe Kaoruko và Kazumasa kể chuyện, ông Tatsurou cũng có vẻ
hiểu được rằng thiết bị đó đã giúp Mizuho rèn luyện thân thể, duy trì sức
khỏe thế nào. Đến lúc ra về ông nhìn đứa cháu bằng vẻ trìu mến, rồi nói với
nó “Cố gắng rèn luyện nhé, Mizuho.”

Tuy nhiên, không phải ai cũng suy nghĩ linh động được như ông Tatsurou.
Mà cũng có khả năng là ông chỉ vờ chấp nhận trước mặt con trai và con dâu
mà thôi. Nếu là một kẻ xa lạ như Kawashima Mao chẳng hạn, họ sẽ nghĩ
xấu về chuyện này cũng không có gì lạ.

Hoshino uống cạn ly trà, đặt cái tách lên trên đĩa lót. Sau khi kiểm tra đồng
hồ, cậu nói, “Hôm nay, chắc em cũng phải xin phép rồi. “

Kaoruko cũng nhìn chiếc đồng hồ treo tường. Đã quá 7 giờ tối. Cậu ấy đã
đến nhà cô được khoảng hai tiếng đồng hồ rồi.

“Nếu được, cậu ở lại nhà tôi dùng cơm nhé. Mời cậu vậy thôi nhưng hôm
nay cũng chẳng có món gì đặc biệt đâu.”

Lần đầu tiên được mời lại dùng cơm. Những lời của Kaoruko lọt vào tai cậu
như lời nói dối, cậu cứ chớp chớp mắt.

“Dạ, không... em xin lỗi,” tuy cậu yếu ớt xua tay nhưng vẻ vui mừng trên nét
mặt thì không thể qua nổi mắt Kaoruko.

“Đừng giữ kẽ quá. Hay là cậu có dự định rồi? Hẹn hò sao?”

“Dạ không, dạ không,” Hoshino lắc đầu. “Không có chuyện đó đâu.”

“Thật không đấy. Cậu Hoshino bỏ cả ngày nghỉ để qua nhà tôi làm việc còn
gì. Tôi chỉ lo cậu không có cả thời gian để hẹn hò nữa đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.