NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 177

hạ tay xuống thì không có vấn đề gì cả. Giờ tôi sẽ không làm vậy nữa.”

Hoshino gật đầu.

“Khi em tập hợp đủ thông tin, hoàn thiện chương trình, chị có thể tự mình
vận hành được. Từ giờ đến lúc đó, mong chị cố gắng chờ đợi thêm.”

“Vâng,” đáp có vậy rồi Kaoruko nhìn lên Mizuho đang nằm trên giường.

Chuyện xảy ra hai ngày trước hiện lên trong tâm trí. Gương mặt Kawashima
Mao với vẻ đắc thắng.

Đến khi cô bưng trà quay lại phòng cho cô gái ấy, chỉ còn mỗi mình
Mizuho. Cô kiểm tra bên ngoài thì cũng chẳng thấy giày đâu nữa. Cô không
nghĩ cô ấy bỏ đi mà không nói câu nào nên cứ đợi mãi một lúc lâu nhưng
chẳng thấy cô ấy quay trở lại.

Cô cũng chẳng hiểu lý do vì sao. Tại sao lại biến mất vô phép đến thế, dẫu
có việc gì gấp gáp đến mấy cũng phải nói một câu cho phải phép chứ. Người
đang hẹn hò với Hoshino chắc cũng phải nắm được chút phép tắc thông
thường chứ.

Cô quay lại phòng Mizuho, tháo máy móc ra. Nhưng trước đó, cô muốn vận
động cho con gái lần nữa. Cùng một vận động như đã biểu diễn cho
Kawashima Mao thấy, giơ tay phải Iên rồi hạ xuống. Mizuho làm rất thuần
thục.

“Con giỏi hơn rồi đấy. Cử động rất linh hoạt.”

Vừa bắt chuyện với Mizuho, cô vừa tắt nguồn điện thiết bị. Để tránh bụi
bặm cũng như không khí bẩn, cô phủ vải che lên. Nhưng, khi cô bắt đầu
định tháo thiết bị kích thích từ tính khỏi cơ thể Mizuho...

Cánh tay phải của Mizuho đột nhiên nhấc lên, rồi quay vị trí cũ. Kaorako nín
thở, mắt nhìn đám thiết bị đã phủ vải lên. Cô nghĩ mình lỡ quên ngắt điện
mất rồi. Nhưng điện chắc chắn đã ngắt.

Cô nhìn đứa con gái vẫn đang nhắm nghiền mắt. Có khi nào kỳ tích đã xảy
ra, nhưng suy nghĩ đó chỉ thoáng qua trong tim cô một giây phút rồi nhanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.