NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 182

Chương 4. Người đến đọc sách

1.

Chuông cửa reo đúng vào lúc cô vừa mới buộc tóc đuôi ngựa cho Mizuho
xong. Kaoruko thích làm tóc cho con gái lắm. Cô nghĩ đó là kiểu tóc phù
hợp nhất với con. Nhưng nằm trên giường khó nghiêng người nên bình
thường cũng ít cơ hội. Những lúc như hôm nay, khi con bé phải nâng người
lên một khoảng thời gian cố định để gặp gỡ người khác cô mới có dịp được
trổ tài cho con gái một kiểu tóc dễ thương.

Kaoruko nhấc cái ống nghe bên hông cửa lên. “Vâng.”

“Xin chào. Tôi là Shinshou,” vẫn là giọng nói đều đều mọi khi.

“Xin mời,” nói rồi Kaoruko ấn nút mở khóa cổng. Cô quay lại ngắm nhìn
Mizuho. Áo sơ mi sọc lửng tay với chiếc váy ngắn. Tuy mắt vẫn nhắm
nghiền nhưng lưng thẳng, cổ cũng không bị ngoẹo. Chiếc xe lăn đã giúp con
bé giữ dáng vẻ đó.

Đương nhiên, cơ và xương của Mizuho hoàn toàn khỏe mạnh nên mới có thể
đặt con bé theo tư thế ấy.

Kaoruko rời khỏi căn phòng, cô xỏ vào đôi xăng đan để ở hiên nhà. Mở
khóa rồi mở cánh cửa ra.

Shinshou Fusako đã đứng sẵn ở đó. Áo trắng và váy công sở màu xanh
thẫm, túi chéo màu đen. Người phụ nữ cúi đầu chào Kaoruko. Mái tóc búi
chặt.

“Đã để cô giáo phải đợi rồi. Lúc nào cũng phiền cô thế này.”

Đối với những lời của Kaoruko, Shinshou Fusako chỉ đáp ngắn gọn, “không
có gì”. Gần như không hề động cơ miệng. Đôi mắt ẩn sau lớp kính cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.