NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 207

Anh nhìn đồng hồ thì cũng sắp 3 giờ. Kadowaki bước lại gần người giáo
viên đến trông coi lũ trẻ. “Cảm ơn anh nhiều. Cũng sắp sửa hết giờ rồi đó.”

“A, vậy sao?”

Sau khi người thấy giáo đó kiểm tra lại giờ, anh ta tiến về phía trước một
bước, hướng về phía những đứa trẻ đang sắp thành hàng.

“Nào, các em đã vất vả rồi. Mọi người đều đã cố gắng rất nhiều. Hôm nay
đến đây thôi nhé. Hãy chuyển các thùng quyên góp cho các cô chú đi nào.”

“Vâng ạ,” các cháu bé đáp lại vui vẻ rồi bắt đầu trao các thùng quyên góp
cho nhân viên. Chỉ nhìn hoạt động đó thôi, anh đã cảm thấy sức nặng của
từng cái hộp rồi. Liệu có được đến 500 nghìn yên không nhỉ, Kadowaki dự
tính nhẩm trong đầu. Gần đây, anh đã dần có khả năng nhẩm tính số tiền từ
trước khi mở hộp quyên góp ra rồi.

Các cháu nhỏ tập trung lại chỗ thầy phụ trách của mình nên Kadowaki quay
về phía các cháu.

“Các bạn nhỏ, hôm nay cảm ơn mọi người rất nhiều. Từng đồng tiền đáng
quý các cháu đã gom góp lại, chú sẽ gửi vào quỹ ‘Yukino’. Chú xin thay mặt
cha mẹ Yukino, cảm ơn các cháu rất nhiều,” anh cúi đầu thật thấp.

Thầy giáo cứ đẩy đẩy, một cậu bé mới đến trước mặt Kadowaki. Cậu bé chìa
ra một phong thư.

“Đây là số tiền bọn cháu tự quyên góp được. Mong nó sẽ giúp được gì.”

Một điều không ngờ tới, Kadowaki nhìn cậu bé đầy ngạc nhiên. Chàng ta
đang ngại ngùng. Thầy phụ trách thì gật đầu với vẻ đầy mãn nguyện.

“Cảm ơn cháu,” Kadowaki thấp giọng. “Thật vô cùng cảm ơn. Chú cũng sẽ
kể lại chuyện này cho bế mẹ Yukino nghe.”

Kadowaki quay lại chỗ các thành viên khác, chuẩn bị ra về. Anh giao cho
Matsumoto Keiko phong bì nhận được từ đám trẻ. Xúc động thật, cô ấy tỏ
vẻ cảm động sâu sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.