NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 205

“Để tao giúp mày. Tao nghe Nakatani kể rồi nhưng có vẻ không có ai đứng
ra chủ trì đúng không? Tao biết mày và Yukari không có thời gian. Để tao
làm vậy. Ta phải gom về 260 triệu đúng không?”

“Nhưng mà, mày cũng có công việc của mày cơ mà?”

“Đúng là thế. Nhưng tao có thể sắp xếp thời gian. Tuy trông tao úi xùi vậy
nhưng cũng là doanh nhân đấy.”

“Kadowaki,” Etou nghẹn lời. Môi mím chặt. Lần đầu tiên, nhìn thấy tia máu
hằn lên trên đôi mắt ấy, lồng ngực của Kadowaki cũng nóng lên.

“Tao luôn hối hận,” Kadowaki nói. “Tại sao lúc ấy lại không thể nói nổi câu
chúc mừng. Tao biết mày nhất định có thể mang lại hạnh phúc cho Yukari
nhưng tao lại chẳng thể nói nổi. Đến tận giờ, tao vẫn không thể nào thôi bực
mình. Bọn mày kết hôn nội bộ kiểu thế trong khi đáng ra có thể làm thật lớn,
phải mời các đồng đội cũ trong đội bóng chày thì không có lý gì lại không
mời tao được. Vậy nên, hãy để tao bù đắp cho bọn mày. Một tay ném đang
trong thế túng thì chỉ có tay bắt bóng cứu nổi thôi còn gì.”

Etou nghe những lời Kadowaki nói với đôi mày xô lại, ngón tay cái và ngón
trỏ bàn tay trái bóp bóp hai bên thái dương. Thế rồi, cậu ta ngẩng đầu lên, từ
ngữ đã có thể sắp xếp thành lời.

“Khi nghĩ đến chuyện quyên tiền này, tao nghĩ đến mày đầu tiên. Thực ra,
tao rất muốn hỏi ý kiến mày. Nhưng tao không dám. Chỉ riêng mày là tao
không dám nhờ vả. Đến tận bây giờ, tao vẫn cảm thấy thế. Tao không thể
nhờ mày.”

“Đợi đã nào. Tao nói là...”

“Nghe tao đi,” Etou giơ tay phải ra như có ý ngăn lại Kadowaki. “Tao đã
nghĩ là không thể nhờ đến mày nhưng khi suy nghĩ xem có thể nhờ vả ai hay
không, thì tao chẳng nghĩ ra được ai khác cả. Hơn nữa, nếu xét xem phải
nhờ ai thì đâu cứu giúp được Yukino. Tao chỉ có một con đưởng để chọn
thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.