NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 228

“Dẫu sao thì cũng là nhờ mày. Nếu mày không trở thành đại diện của ‘quỹ
ủng hộ’ thì ta không có giờ phút này. Tao thật lòng cảm ơn mày.”

Kadowaki nhăn mặt, đập bàn.

“Thôi nào. Ai lại cúi đầu ở chỗ này. Với lại, chưa kết thúc đâu. Ta còn chưa
bắt đầu cơ mà. Khi nào Yukino bình yên phẫu thuật rồi khỏe mạnh quay trở
về mày cảm ơn tao cũng được. Lần đó, đừng có vào quán ăn rẻ tiền này, ta
phải đánh chén ở nhà hàng cao cấp.”

Etou điềm lại vẻ mặt, tay cầm lấy chai bia, “À, đó là điều đương nhiên,” rồi
rót vào cốc của Kadowaki.

Sau đó, hai người quay lại đề tài bóng chày lâu không đề cập tới. Có vẻ tâm
lý cũng đã được giải tỏa ít nhiều, Etou trở về làm kẻ nói lắm ngày xưa.
“Nhanh nhanh kết hôn đi,” cậu ta dồn ép Kadowaki. “Kết hôn rồi làm thằng
cu, dạy nó bóng chày nữa. Bọn tao không có ý làm đứa thứ hai. Chỉ còn
trông chờ vào mày thôi,” cậu ta nói thế rồi chỉ thẳng vào mặt Kadowaki.

“Trời ạ, tao lấy vợ cho vừa lòng mày thôi ấy hả?”

“Đúng rồi. Nếu oắt đó trở thanh tuyển thủ bóng chày, tao sẽ gả Yukino
luôn.”

“Ầy, nghe cũng không tệ nhỉ?”

“Thấy chưa? Nhanh kết hôn đi. Với lại, đến tuổi này mà còn độc thân thì...”,
nửa chừng Etou chợt nghiêm mặt. Cậu ta lôi điện thoại từ túi quần. Có vẻ
như có cuộc gọi đến.

“Tao xin lỗi tí nhé,” nói thế với Kadowaki rồi Etou áp điện thoại vào tai,
đứng dậy. Có lẽ những người xung quanh quá ồn ào. Cậu ta bước ra khỏi
quán.

Kadowaki chợt nhớ ra một chuyện, anh lôi cái phong bì từ bên trong áo ra.
Khi trở về, Shinshou Fusako đã trao nó cho anh. Lúc đó, cô ta nói:

“Tôi có kể cho người quen về ‘quỹ ủng hộ’ của các anh, mọi người đã ủng
hộ đấy. Tôi gom lại thành một khoản kha khá rồi ra ngân hàng đổi tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.