NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 23

Sau khi rời nhà hàng, hai người đi đến quán bar quen, ngồi lên ghế ở quầy.
Kaoruko gọi Singapore Sling

[1]

, còn Enokida một ly Gin-tonic

[2]

.

[1] Được xem là một trong những loại cocktail mang tính biểu tượng nhất
thế giới, nguyên bản gồm rượu gin, rượu vị sơ-ri, rượu ngọt Benedictine,
nước ép lựu và nước ép dừa Sarawak.

[2] Một loại cocktail vị thanh mát, nguyên bản gồm rượu gin, nước Tonic,
và chanh tươi cắt lát.

“Đêm nay mấy đứa trẻ ở đâu? Lại đưa về nhà ngoại sao?” Nghiêng ly,
Enokida khẽ thì thào vào tai cô.

Hoi thở của người đó làm cô thấy hơi nhột, Kaoruko khẽ gật đầu. “Em nói là
đi gặp mấy đứa bạn thời đại học. “

“Ra là thế. Anh hỏi để tham khảo thôi, nhưng bạn em chỉ có nữ giới à?”

“Vâng, nhưng mà…” Kaoruko ghé nghiêng, liếc xéo anh ta. “Cũng có thể
thay đổi, kiểu có nam có nữ. Em không nói rõ ràng với mẹ.”

“Thế cũng hay. Anh cũng cảm thấy đỡ tội lỗi. Đương nhiên, anh nào có phải
bạn thời đại học của em, em cũng chẳng đi cùng ai khác ngoài anh.”
Enokida nốc trọn ly Gin-tonic. “Vậy là, đêm nay các con em ở nhà ngoại à?”

“Vâng. Giờ này chắc chúng cũng ngủ rồi.”

Như thể bị thuyết phục, Enokida gật gù.

Người đó hẳn phải có ẩn ý gì thì mới hỏi như thế. Kaoruko cũng lựa theo
chiều gió thôi. Hai người nào có phải là con nít.

“Cũng đến lúc ta đi thôi nhỉ?” Enokida nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói.

Kaoruko cũng xem lại thời gian. Đã quá 11 giờ. “Vâng,” cô đáp.

Sau khi thanh toán và rời cửa hàng, Enokida lại nhìn đồng hồ một lần nữa.

“Giờ ta tính sao đây? Anh cảm thấy mình uống vẫn chưa đủ.”

“Hay ta vào quán nào đó? Một quán bar kiểu gia đình kín đáo chẳng hạn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.