NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 22

“Chà, một bộ mặt khác khó tưởng nha.”

“Nói thẳng ra thì do bản thân tôi muốn làm loạn chút thôi. Nhưng điều ấy là
không nên đúng không? Với lại, nếu kìm nén không cáu gắt với người khác
thì cũng không gây ảnh hưởng xấu đến hệ thần kinh. Con người ta ai cũng
cần đường lui chứ. Bất cứ lúc nào cũng vậy.” Giọng nói trầm thấp, rành rọt
của Enokida vang bên tai Kaoruko. Vang vọng sâu trong tim cô nữa.

Enokida muốn nói gi, Kaoruko hiểu cả. Chính bởi vậy, cô chẳng nói gì
nhiều, môi chỉ giữ nụ cười vừa phải và cằm hơi gật mà thôi. Thấy thái độ
của cô như vậy, anh ta cũng có vẻ hài lòng.

Nhân viên pha chế mang loại vang trắng đã giới thiệu tới, nó rất hợp vị với
món bào ngư, Enokida cũng chẳng có cớ gì đế trách móc. Anh ta gọi nửa
chai vang đỏ cho món chính. Còn chọn cả nhãn hiệu. Thi thoảng mới có
món “chuyên môn” của mình mà.

“Một khi ta có tự tin, cứ tích cực hành động. Đó là quy tắc để sống đời tích
cực đấy.” Enokida cười với vẻ tinh nghịch. Hàm răng trắng thấp thoảng giữa
đôi môi.

Sau khi ăn xong món chính, tới lượt món tráng miệng. Kaoruko vừa lấp dạ
dày bằng hoa quả và chocolate trên đĩa vừa nghe Enokida kể chuyện. Cô
càng lúc càng thấy hứng thú với câu chuyện về lịch sử đồ tráng miệng, thực
sự rất thú vị. Không phải bàn cãi, khả năng kể chuyện của anh ta đúng là quá
quyến rũ.

“Cực kỳ ngon, em ăn no quá. Mai phải đến phòng gym để bơi cật lực mới
được.” Kaoruko vỗ vỗ bụng mình qua lớp áo.

“Hấp thụ vào rồi đốt cháy năng lượng. Đúng là lý tưởng. Sắc mặt em cũng
khác hẳn so với một năm trước đây,” cầm ly cà phê trên tay, Enokida nói
vậy.

“Cũng nhờ bác sĩ cả,” tuy đã chớm nghĩ tới câu đó, nhưng Kaoruko không
nói ra khỏi miệng. Hiếm khi cô mới được yên tĩnh chuyện trò đến thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.