NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 20

“Ừ, hôm nay đó,” người phụ nữ nói rồi chậm rãi đẩy chiếc xe đi. “Chào
cháu nhé.”

“Chào cô ạ,” Sougo cũng nói vậy.

Đó là lần cuối cùng cậu đi vào ngôi biệt thự đó. Nhưng Sougo lại chẳng bao
giờ quên được gưong mặt của cô bé luôn say ngủ kia.

Mỗi lần đi qua ngôi biệt thự, mà không, nhiều lúc dẫu chẳng có chuyện gì,
cậu lại thấy hình ảnh cô bé chập chờn trong trí nhớ.

Dù chân không bị tật nhưng cô bé ấy lại không thể đi lại đưọc là sao nhỉ?

Chẳng biết từ lúc nào, mỗi khi nhớ đến cô bé, Sougo lại liên tưởng đến hình
ảnh người cá. Người cá không thể đi lại. Chính vì vậy mới phải bảo bọc kĩ
lưỡng, giữ gìn bên trong biệt thự. Đương nhiên, cậu không thực tâm nghĩ cô
bé đó là người cá.

Nhưng rồi Sougo cũng chỉ nghĩ đến những chuyện như thế trong giai đoạn
đó mà thôi. Chẳng mấy chốc, cậu cũng chẳng còn nhớ đến “người cá” nữa.

Đến khi nhớ lại, cũng đã là chuyện của mãi sau này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.