NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 18

Kiểu gì thì kiểu, cậu muốn gặp lại cô bé thêm lần nữa. Mỗi lần đi ngang qua
ngôi biệt thự, cậu đều nghĩ thế. Dẫu lúc đó không thực sự gặp người ta. Chỉ
ngắm nhìn từ cửa sổ.

Hay lại lấy cái mũ làm lý do? Nhưng nếu không phải ngày gió to như thế,
người ta sẽ phát hiện ra mình đang nói dối mất.

Rồi đến một ngày, một ý tưởng hay ho chợt nảy ra. Sougo nhận ra không
cần thiết phải là mũ. Cậu bé gấp một chiếc máy bay giấy. Khi đến trước cửa
biệt thự, đảm bảo chắc chắn không có ai chung quanh rồi cậu mới phóng
chiếc máy bay qua bên kia tường rào.

Sau đó, cậu bé bấm chuông. Nếu nói là muốn nhặt lại cái máy bay giấy, chắc
họ sẽ cho mình vào nhỉ?

Cậu có đợi bao lâu cũng chẳng thấy ai đáp lời. Làm sao đây? Sougo đẩy thử
cánh cửa. Bất ngờ là không hề có thứ gì cản lại, cánh cửa cứ thế mở ra.

Cậu bé dò thử tình hình bên trong, dường như không có dấu hiệu của bất cứ
ai. Chiếc máy bay giấy Sougo phi vào, nằm ở lưng chừng con đường dẫn
đến hiên nhà. Để nhặt lại nó, cậu chậm rãi tiến về phía căn nhà, lại gần ô cửa
sổ lần trước.

Hôm nay rèm che kín mít, chẳng nhìn thấy gì từ xa.

Cậu đứng ngay dưới ô cửa sổ, rướn mình lên nhòm vào trong như hôm
trước. Khi áp mặt lại gần ô cửa kính, nhòm qua khe rèm, cậu thấy được bên
trong căn phòng.

Sougo thất vọng. Hình như cô bé không có bên trong.

Cậu rời khỏi ô cửa sổ. Từ bỏ nỗ lực, đi về. Nhưng khi cậu bé đi về phía cánh
cổng thì nó lại tự mở ra.

Vừa đẩy xe lăn, người phụ nữ tiến vào. Người đó lập tức để ý thấy Sougo,
với vẻ mặt ngạc nhiên, cô dừng chân. “Cháu là ai? Sao lại ở đây?” Trong
ánh mắt người phụ nữ đầy vẻ trách cứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.