NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 52

Anh không còn nghe thấy tiếng khóc của Kaoruko nữa. Cô không có ý trốn
khỏi nỗi buồn, có lẽ chỉ để củng cố sức mạnh cho mình. Anh mường tượng
ra hình ảnh cô nằm úp mình trên giường, đầm đìa nước mắt.

Đặt ly trên bàn, Kazumasa nhìn quanh một lượt căn phòng.

Đồ đạc vẫn chẳng khác gì so với một năm trước. Nhưng không khí đã khác
nhiều. Tủ phòng khách vốn vẫn được trang trí bằng những cái đĩa tranh thật
đẹp giờ xếp đầy ô tô đồ chơi. Trong góc phòng, một cái xe trượt dán hình
nhân vật hoạt hình nổi tiếng, cả một ô tô chòi chân dành cho trẻ nhỏ để gọn
đấy. Không chỉ có thế.

Búp bê, đồ xếp hình, rồi bóng, dấu tích của một cô bé sáu tuổi và một cậu bé
bốn tuổi khỏe mạnh hiển hiện rõ ràng.

Chắc Kaoruko sắp xếp lại căn phòng cho lũ trẻ đây. Có lẽ cô cũng dành khá
nhiều thời gian ở nơi này. Để tránh cho lũ trẻ mang cảm giác thiếu thốn vì
không còn bố, cô hẳn đã tự tay làm nhiều thứ.

Có tiếng bước chân. Anh nhìn ra thì thấy Kaoruko đã đứng sẵn ở lối vào. Áo
phông và váy dài, cô đã thay sang bộ đồ khác. Mái tóc rối bời, mắt sưng húp
vì nước mắt. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, trông cô gầy xọp hẳn đi.

“Em cùng uống được chứ?” Kaoruko nhìn chai rượu trên bàn, nói với giọng
yếu ớt.

“À, cũng được mà.”

Kaoruko vào bếp. Anh nghe thấy tiếng nhưng chẳng rõ cô đang làm gì. Một
lúc lâu sau, cô quay lại với một cái khay, bên trên là cái ly một chai nước
khoáng nhỏ, và một cái đập đá.

Ngồi xuống góc giữa Kazumasa và cái bàn, Kaoruko im lặng bắt đầu đập
nhỏ đá. Hình như cô không quen với chuyện này vì vốn cũng chẳng mấy khi
uống rượu.

Đến khi thấy đá đã đập vừa độ, Kaoruko thở ra nhẹ nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.