NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 64

Đến khi làm một lèo xong cả đống việc, anh nhìn đồng hồ thì đã gần 9 giờ
sáng. Anh hẹn gặp Kaoruko lúc 10 giờ ở bệnh viện. Anh cũng có nhắn ông
Tatsurou vậy. Theo như Kaoruko, có vẻ như bố mẹ cô cũng muốn gặp
Mizuho.

Anh với tay lấy điện thoại gọi cho Kanzaki Makiko. Anh cũng chẳng nhớ có
lần nào gọi điện cho cô vào sáng Chủ nhật. Chẳng biết có bắt máy không
đây.

Nhưng khi tiếng chuông vừa reo lên, điện thoại thông ngay, “Vâng, chào
buổi sáng. Tôi Kanzaki đây.” Anh nghe thấy giọng nói tươi tỉnh của cô.

“Chào em. Xin lỗi phiền em vào ngày nghỉ thế này.”

“Không sao ạ. Có việc gì vậy ạ?”

“Ừm, thực ra…”

Anh cảm thấy lo lắng theo kiểu khác hẳn lúc kể chuyện với ông Tatsurou.
Anh không muốn tỏ ra yếu đuối trước cấp dưới, có lẽ đấy là tâm lý của một
doanh nhân chăng.

“Con gái anh gặp tai nạn, giờ đang trong tình trạng nguy kịch.”

“Ơ, bé Mizuho sao?” Giọng Kanzaki Makiko pha chút thảng thốt.

Cô ấy cũng từng gặp Mizuho. Hình như là trong bữa tiệc nào đó.

“Con bé bị đuối nước ở bể bơi. Hiện đang chữa trị trong bệnh viện nhưng
vẫn chưa tỉnh lại. Theo lời bác sĩ thì vẫn chưa tìm ra cách khả dĩ nào để cứu
chữa,” những lời nói đều đều như cứa vào tâm trí.

“Trời ạ”, Kanzaki Makiko chỉ có thể thảng thốt nói được đến thế. Một thư
ký có năng lực, đáng ra trong tình cảnh này cô phải an ủi điều gì đó, lại
chẳng nói ngay được lời nào.

“Chính vì thế, anh cần em điều chỉnh lịch làm việc từ ngày mai của anh.
Những thứ có thể bỏ qua hay điều chỉnh, em hãy tự xem xét và sắp xếp giùm
anh được chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.