NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 76

Hai me con đến bệnh viên lúc 2 giờ kém. Cô cho ô tô vào bãi đỗ xe, dắt tay
Ikuto đi theo lối sảnh chính vào trong viện.

Cô đi thẳng về phía thang máy, lên tầng ba. Sau khi lên tiếng chào y tá trong
phòng y tá, cô bước dọc theo hành lang. Phòng bệnh cá nhân thứ hai từ
trong cùng tính ra là phòng của Mizuho.

Cô mở cửa ra, đã thấy gương mặt bình yên say ngủ của Mizuho trên giường.
Nhìn mớ dây nối với cơ thể con, tim cô như tứa máu. Nhưng mà vẻ mặt con
bé yên bình lắm, cô cũng có thể an ủi mình rằng con bé không phải chịu đau.

“Chào con,” Kaoruko cất tiếng gọi. Cô ấn ngón tay lên má Mizuho, thầm
thì, “Vẫn chưa chịu dậy sao con?” Lúc nào cô cũng chào con gái kiểu ấy.

Ikuto lại gần bên gối, “Chị ơi,” thằng bé gọi. “Em chào chị.”

Hồi đầu, nó còn hay hỏi “Tại sao chị cứ ngủ mãi thế?”, nhưng gần đây,
thằng bé như cũng có quan sát riêng của mình rồi, không còn hỏi nữa. Thay
vì thấy nhẹ nhõm hơn, cô lại thấy có chút buồn.

Trong số đồ đạc Kaoruko mang tới, cô lấy ra một cái bọc giấy. Bên trong là
bộ đồ ngủ mới tinh. Trên đó có in hình nhân vật hoạt hình Mizuho yêu thích.

“Xin lỗi con nhé, để mẹ thay đồ cho con,” cô nói với Mizuho, rồi bắt đầu cởi
bộ đồ ngủ trên người con bé. Người con bé bị gắn với quá nhiều thứ ống với
dây nhợ loằng ngoằng nên hồi đầu cô chẳng biết phải làm sao nhưng giờ thì
đã quen rồi.

Rồi cô kiểm tra bỉm giấy, xi con bé đi vệ sinh nữa. Phân khá lỏng nhưng
màu không tệ lắm.

Sau khi lau sạch sẽ phần thân dưới, cô thay chiếc bỉm mới rồi cho con mặc
đồ ngủ vào. Mizuho thường tạo cho người ta ấn tượng là một cô bé ngoan
ngoãn, nhưng nhân vật hoạt hình trên bộ đồ lại khiến người ta nghĩ tới một
cô bé hoạt bát, chơi đến mệt lả rồi lăn ra ngủ.

Trong khi cô còn đang dọn dẹp lớp chăn nệm thì cô y tá tên Mutou bước
vào. Để hút đờm như mọi bận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.