NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 94

đổi gì, cùng bác sĩ vui vẻ bên nhau. Em đã quyết định sẽ diễn như thế.” Cô
tiếp lời, “Nhưng không được.”

Enokida nhíu mày, nhìn vào mắt Kaoruko.

“Vì lý gì em lại cho đây là lần cuối cùng?”

“Bởi vì… em sẽ không chia tay với chồng em,” Kaoruko nắm chặt cái khăn
trong tay. “Em muốn dành mọi thứ có thể cho Mizuho. Dẫu ai có nói gì
chăng nữa, trong lòng em con bé vẫn đang sống. Sẽ có lúc nào đó em chấp
nhận là con bé đã chết, em cũng không rõ ngày đó có đến hay không nữa
nhưng em quyết tâm chăm lo cho con bé đến tận ngày ấy. Nhưng vì chuyện
này, em cần rất nhiều tiền. Em cần phải đảm bảo chăm sóc đầy đủ cho
Mizuho nên chẳng thể đi làm. Dẫu ly hôn vẫn nhận được chu cấp đầy đủ từ
chồng nhưng em thấy bất an lắm. Chính vì thế, em sẽ để trống vấn đề ly
hôn. Em đã bàn chuyện này với chồng, anh ấy cũng đồng ý.”

Enokida khoanh tay.

“Không ly hôn nên không thể gặp người đàn ông khác bên ngoài chứ gì?”

“Chuyện này vẫn có thể, nhưng em sợ mình sẽ chịu bại trận trước trái tim
mất.”

“Bại trận là sao?”

“Nếu còn gặp bác sĩ, chắc chắn em sẽ lại muốn chia tay với chồng. Muốn ly
hôn. Nhưng mà vẫn còn Mizuho sờ sờ ra đấy, em không thể. Em lo những
cảm xúc đó sẽ đi theo hướng kỳ lạ nào đó.”

“Vậy, nghĩa là…”, Enokida có vẻ đã hiểu ý Kaoruko nhưng không thể nói ra
thành lời.

“Vâng,” cô nói. “Giả dụ, em sẽ muốn rút ống thở của Mizuho cho rồi, những
suy nghĩ như thế chẳng hạn…”

Enokida lắc đầu. “Em sẽ không trở nên như thế đâu.”

“Nếu được thế thì tốt…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.