NGÔI NHÀ CỦA NGƯỜI CÁ SAY NGỦ - Trang 93

“Được,” chỉ nói đơn giản vậy rồi Enokida khoác lên mình vẻ mặt nghiêm
túc.

Phải nói gì mới được đây, phải truyền tải thế nào mới đúng, bao ý nghĩ bay
lượn trong đầu cô. Rốt cuộc, Kaoruko chỉ nói được những lời như sau.

“Con gái em… Mizuho, có thể sẽ chết.”

Hàng mi Enokida khẽ động. Hiếm khi mới thấy anh ta có dấu hiệu run lên
như vậy.

“Có thể, là sao?”

“Con bé bị đuối nước ngoài bể bơi. Tim đã có lúc ngừng đập. Sau đó, trái
tim đã đập lại nhưng không hề tỉnh. Bác sĩ nói con bé đã rơi vào tình trạng
chết não.”

Kaoruko chậm rãi kể lại những chuyện đã xảy ra như một cơn ác mộng kia.
Một bi kịch quá đột ngột. Cô kể về vụ hiến tạng, về chuyện vợ chồng cô đã
bàn với nhau cả đêm thế nào. Chuyện họ đã dự định hiến tạng khi đến bệnh
viện ngày hôm sau ra sao. Cho đến quyết định đã thay đổi ở phút cuối cùng.
Rồi những ngày tháng chăm sóc đứa con gái đến giờ vẫn chưa mở mắt tỉnh
dậy. Bản thân cô cũng thấy ngạc nhiên sao mình có thể kể lại mọi chuyện có
trật tự đến vậy.

Enokida lúc lắc đầu không biết bao nhiêu lần, ánh mắt buồn rầu, “Không thể
tin nổi,” anh ta lầm bầm. “Anh không tin nổi bất hạnh lại xảy đến với con
gái em, càng không thể tin em lại mạnh mẽ tới vậy. Giấu trong mình nỗi đau
đến thế, lại đi ăn với anh đêm nay. Sao em lại…”

Kaoruko lấy chiếc khăn tay từ trong túi xách ra chấm chấm nước mắt. “Em
nghĩ đây nên là lần cuối cùng.”

“Lần cuối cùng?”

“Gặp gỡ với bác sĩ. Chính vì vậy, em định đêm nay sẽ là đêm duy nhất em
muốn quên đi thực tại đau đớn đó. Hi vọng có thể như lúc trước, không thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.