NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 109

“Em không biết anh đủ nhiều để tin tưởng anh.”

“Quý bà O’Hehir sẽ xác nhận cho anh.” Sam đến bên người phụ nữ luống
tuổi, chống tay trên quầy, và ngả người tới trước với vẻ bí hiểm. “Thôi nào,
nói với cô ấy, cháu là một chàng trai tuyệt thế nào đi. Một thiên thần. Một tia
nắng.”

Người phụ nữ nói với Lucy. “Cậu ta là một con sói đội lốt cừu.”

“Những gì Mrs. O’Hehir đang cố nói,” Sam thông báo với cô, “đó là anh là
một con cừu mang bộ da sói.”

Lucy cắn lại một nụ cười, tâm trạng cô dịu đi khi người phụ nữ bé nhỏ trao
cho cô một cái liếc đầy ngụ ý và lắc đầu chầm chậm. “Em chắc chắn bà ấy
biết chính xác mình đang nói gì.”

Cô đi vào phòng tắm có kích thước của cái tủ quần áo, cởi áo ra và thả nó
vào trong giỏ giặt. Vì áo lót của cô cũng ướt sũng, cô quăng nó luôn. Đó là
một chiếc áo lót cũ, sự co dãn đã không còn, những dải dây đã lởm chởm.
Sử dụng nước nóng và khăn giấy, cô bắt đầu lau cánh tay và ngực.

“Bằng cách nào em kết thúc với một đoàn tuỳ tùng cuồng mô-tô thế?” Cô
nghe Sam hỏi từ bên kia cánh cửa.

“Họ dã đặt em chế tạo một ô cửa sổ kính ghép màu cho nhà thờ của họ. Và
bây giờ họ có phần… ờ, che chở em bên dưới cánh của họ, em đoán vậy.”

“Đó là những gì em làm để kiếm sống ư? Em là một nghệ nhân thuỷ tinh
sao?”

“Phải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.