NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 153

CHƯƠNG 10.

Họ rời khỏi căn condo, băng qua phố Front, và đến cửa hiệu Downrigger’s,
một nhà hàng hải sản được ưa chuộng. Trong ngày hè ấm áp, không còn chỗ
nào trong Friday Harbor để ăn trưa tốt hơn tầng thượng ngoài trời đối diện
đảo Shaw. Sam gọi một chai vang trắng và món khai vị là sò biển vùng
Alaska quấn trong thịt ba rọi xông khói, nướng bằng lò than, và phục vụ
kèm nước sốt bắp. Sự ngọt ngào hấp dẫn của sò cân bằng hoàn hảo bởi thịt
muối và hương bắp ngọt ngào bốc khói.

Nhấm nháp ly vang Chardonnay mát lạnh, được xoa dịu bởi vẻ quyến rũ xuề
xoà của Sam, Lucy cảm thấy bản thân bắt đầu thư giãn. Cô kể với Sam về
chứng viêm màng não thời thơ ấu của Alice và di chứng của chúng, về cách
thiếu công bằng mà gia đình đã áp dụng sau đó.

“Em đã luôn ghen tị với Alice,” Lucy nói. “Nhưng rốt cuộc em nhận ra
chẳng có lý do gì để cảm thấy theo cách đó. Bởi vì con bé lớn lên trong sự
mong đợi rằng mọi thứ sẽ được trao cho nó, và đó là một cách đáng sợ để
trải qua cuộc sống. Con bé không bao giờ làm trọn vẹn bất kỳ thứ gì nó khởi
xướng. Em nghĩ mẹ em đã bắt đầu ân hận vì đã làm hư nó, nhưng đã quá trễ.
Alice sẽ không thay đổi được nữa.”

“Không bao giờ là quá trễ để thay đổi.”

“Anh sẽ không nói như thế nếu anh gặp Alice. Điều đó đã ăn sâu vào tận
xương tuỷ rồi. Em thật lòng không thể nào đoán ra được Kevin đã thấy gì ở
con bé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.