NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 206

Sam, đang định lên tiếng từ ngưỡng cửa, vội ngậm miệng lại. Anh không
dám cắt ngang khoảnh khắc ấy bằng cách bỏ đi hoặc bước vào. Anh chỉ có
thể đứng tại đó, đông cứng trong sự thấu hiểu, rằng một điều quan trọng
đang xảy ra.

Gương mặt Mark điềm tĩnh một cách thận trọng. “Thế cháu đã nói gì với
bạn bè cháu khi họ hỏi liệu bác có phải cha cháu không?”

“Cháu cứ để họ nghĩ như thế.” Holly ngừng lại. “Điều đó sai sao?”

Mark lắc đầu. “Dĩ nhiên là không rồi.” Giọng anh khàn khàn.

“Cháu sẽ vẫn gọi bác là bác Mark khi em bé sinh ra sao?”

Vươn tay, Mark giữ đôi bàn tay của Holly, chúng nhỏ đến thảm thương khi
so với tay anh, và kẹp chúng trong giữa hai lòng bàn tay anh. “Cháu có thể
gọi bác bằng bất kỳ tên gọi nào mà cháu muốn, Holly.”

Đứa trẻ nghiêng lại gần cho đến khi đầu nó ngả vào cánh tay anh. “Cháu
muốn gọi bác là ba. Cháu muốn bác là cha của cháu.”

Mark không nói nên lời. Đây rõ ràng là thứ anh không mong đợi, hoặc cho
phép bản thân nghĩ đến. Cổ họng anh nghẹn đắng, và anh khom xuống, vùi
gương mặt vào mái tóc màu vàng nhạt như ánh trăng của cô bé. “Bác rất
thích điều đó. Bác… đồng ý.” Anh nhấc cô bé vào trong lòng anh và ôm thật
chặt, vụng về ve vuốt tóc cô. Một vài tiếng thì thầm không rõ ràng theo sau,
ba âm tiết được lập đi lập lại.

Những bó cơ ở cổ họng của chính Sam cũng bị thắt lại. Anh là người ngoại
cuộc trong khoảnh khắc ấy nhưng vẫn là một phần trong đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.