NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 230

sánh ngang với một chuyến cưỡi vòng quay ngựa gỗ thú vị trong công viên.
Không phải khẩu vị của anh.

Ngay khi anh cắn một miếng bánh muffin, một sự pha trộn đầy kích thích
giữa vị chua và ngọt gần như áp đảo anh. Kết cấu của chiếc bánh rắn chắc
nhưng vẫn giống bánh bông lan. Anh ăn chậm rãi, toàn thân anh như đang
hấp thu một trải nghiệm. Đó là lần đầu tiên anh có thể thưởng thức thứ gì đó,
thật sự trải nghiệm một hương vị, trong nhiều tháng.

Anh hoàn tất miếng cắn cuối cùng với sự kềm chế, trong lúc cảm giác khuây
khoả tràn qua anh. Những đường rãnh căng thẳng trên gương mặt anh dịu đi.
Anh thề bằng cả cuộc đời anh rằng, Zoe hẳn đã đặt thứ gì đó vào trong chiếc
bánh, thứ bất hợp pháp, và anh không phải trả thứ chết tiệt gì. Nó trao tặng
anh một cảm giác sảng khoái tuyệt vời… cảm giác được ngâm mình trong
bồn tắm ấm áp sau một ngày khó nhọc. Đôi tay anh đã ngừng run.

Anh ngồi yên lặng trong một phút, xem xét các cảm giác, cảm nhận rằng nó
ít ra sẽ giữ lại được một thời gian ngắn. Hướng trở lại trong nhà, anh nhặt
hộp đồ nghề và lẻn lên cầu thang đến tầng áp mái với sự êm ái của loài mèo.
Anh có ý định giữ gìn cảm giác tốt đẹp ấy, quyết định không để bất kỳ ai
hoặc bất kỳ thứ gì xen vào.

Trên đường đi, anh vượt qua Sam, đang mang một cô nàng da ngăm trẻ,
mảnh mai, với đôi mắt xanh thẳm. Cô nàng được quấn trong một chiếc áo
choàng, một chân băng lại cùng một thanh nẹp lớn. “Alex,” Sam nói mà
không ngừng lại, “đây là Lucy.”

“Chào.” Alex lầm bầm, cũng không ngừng lại, và tiếp tục đi lên căn gác áp
mái trên tầng ba.

*

http://sesenau.blogspot.com

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.