NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 234

Renfield phản ứng lại lời bình luận bằng một vẻ cực kỳ đĩnh đạc, khiến
Lucy bật cười. Cô với tay xoa cái đầu bùng nhùng da của con chó khi Sam
rời khỏi nhà.

Mặc dù buổi sáng vẫn chưa qua hết, ngày đã nóng rồi, mặt trời thiêu đốt
xuyên qua tấm màn mây uể oải. Những ô cửa sổ có lưới chắn trên cả hai
cạnh nhà đón chào những luồng gió đi lạc từ đại dương.

Lucy thư giãn trên sofa và cho phép ánh mắt cô chu du quanh căn phòng
xinh đẹp đã hoàn thiện, sàn gỗ óc chó sẫm màu sáng bóng, tấm thảm Ba-Tư
thêu màu kem, màu xanh của lá xô thơm, và màu hổ phách, những đường
viền chạm khắc nối những bức tường và trần nhà được phục hồi tỷ mỉ.

Cầm điện thoại lên, cô nhấn số của cha mẹ, và mẹ cô trả lời.

Không quan trọng Lucy đã giảm nhẹ câu chuyện đi như thế nào mẹ cô vẫn
cảm nhận được sự thật, ngay lập tức lao vào trong tình trạng lo lắng kích
động.

“Mẹ sẽ đến ngay. Mẹ sẽ có mặt trên chuyến bay kế tiếp.”

“Mẹ, đừng. Không có thứ gì mẹ có thể làm đâu.”

“Điều đó không quan trọng. Mẹ muốn gặp con.”

“Mẹ không phải đi đâu mà. Con đang được chăm sóc rất tốt, con đang rất
thoải mái, và…”

“Ai đang chăm lo cho con thế? Justine à?”

“Thật ra, con đang ở với… một người bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.