NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 312

“Có tệ không?” Lucy ngập ngừng hỏi.

“Ba không biết. Ba không bao giờ bị thuyết phục rằng mọi thứ trong một
mối quan hệ cần phải thảo luận đến. Vài thứ không thể sửa chữa được bởi
những cuộc trò chuyện.”

“Con đoán những vấn đề này phải liên quan đến… bà ấy?” Vì lý do nào đó
những từ “vợ trước của ba” nghe quá gai người để có thể nói.

“Phải. Ba yêu mẹ con. Ba sẽ không bao giờ so sánh. Mối quan hệ kia là…”
Ngừng lời, tràn ứ với nỗi căng thẳng trầm ngâm mà cô chưa bao giờ thấy ở
ông trước đây. “Đó là một phạm trù riêng.”

“Tên bà ấy là gì?” Lucy hỏi dịu dàng.

Môi ông hé mở như thể định trả lời, nhưng rồi ông lắc đầu và rơi vào yên
lặng.

Bà ấy là kiểu phụ nữ nào nhỉ, Lucy băn khoăn, hàng thập kỷ sau khi bà ấy
chết, ông vẫn không thể nói ra được tên bà sao?

“Cảm xúc mãnh liệt đó…” ông nói sau một lúc, như thể với chính mình.
“Cảm xúc đó của hai người quá chân thực với nhau, họ là hai nửa của một
tổng thể. Nó rất… đặc biệt.”

“Vậy ba không ân hận,” Lucy nói.

“Ba không ân hận.” Cha cô nhìn thẳng vào cô, đôi mắt ông lấp lánh. Giọng
ông dày lên khi thêm vào. “Tốt hơn việc không biết. Nhưng chỉ với ba thôi.
Người khác có thể sẽ nói rằng nó đáng bất kỳ giá nào chỉ để có chính xác vài
khoảnh khắc của những gì ba đã có.” Quay đi, ông bắt đầu rót café.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.