***
Thường khi Sam thoát khỏi giấc ngủ một cách chậm rãi, nhưng sáng nay
mắt anh bừng mở và anh ngồi bật dậy. Anh cảm thấy khó chịu, không thoải
mái, giống như anh bị giật mình hoảng hốt. Lê bước vào trong phòng tắm,
anh cạo râu và đi tắm. Một cái liếc thủ tục vào trong gương soi để lộ một vẻ
mặt căng thẳng, cay đắng dường như không thuộc về anh, nhưng quen thuộc
kỳ lạ. Rồi anh nhận ra, đó là vẻ mặt mà Alex vẫn thường mang.
Anh mặc quần jeans và áo thun màu đen vào, và đi xuống dưới bếp để uống
café và ăn sáng. Tuy vậy, trên đường đi, anh nhìn ô cửa sổ kính ghép màu tại
chiếu nghỉ tầng hai, và anh đứng bất động.
Ô cửa sổ đã thay đổi. Bầu trời kính bây giờ bừng sáng với màu hồng và
hồng đào của bình minh, những cành cây sẫm màu được bao phủ với những
chiếc lá xanh sum xuê. Những màu sắc bị kềm giữ của ô cửa sổ đã tìm ra
cách để toả sáng rạng ngời. Những màu sắc rực rỡ tuôn trào qua kính, cảnh
tượng đi vào trong mắt anh giống như âm nhạc thị giác, vươn tới một nơi
trong anh, nơi những bản năng sâu thẳm nhất cư trú. Hiệu ứng của ô cửa sổ
này còn nhiều hơn là vẻ đẹp. Đó là một hình thái của sự thật mà anh không
thể phủ nhận. Sự thật đó bẻ gẫy từng phần sự phòng thủ của anh, và bỏ anh
lại mụ mẫm như thể anh vừa đi từ một căn phòng tối tăm vào trong ánh
sáng.
Chậm rãi, Sam ra khỏi nhà vào trong vườn nho yên tĩnh, để xem xét loại
pháp thuật nào Lucy đã làm vì anh. Không gian ngát hương từ những thứ
đang tăng trưởng, và bị muối mặn bởi biển cả. Với cảm xúc được tăng
cường của Sam, những lá nho có vẻ xanh hơn thường lệ, đất đai màu mỡ
hơn. Trước mắt anh, bầu trời chuyển sang một sắc xanh rực rỡ đến mức anh
phải nheo mắt chống lại sự châm chích của những giọt lệ. Đất đai được lý