NGÔI NHÀ CUỐI PHỐ RAINSHADOW - Trang 94

CHƯƠNG 7.

“Mẹ cần nói chuyện với con, Lucy,” Mẹ cô đã nói trong máy trả lời tự động.
“Hãy gọi cho mẹ khi con có được chút thời gian riêng tư. Làm ơn đừng bỏ
qua nhé, chuyện rất quan trọng.”

Bất chấp sự khẩn cấp trong giọng của mẹ cô, Lucy vẫn chưa trả lời cuộc gọi.
Cô không chút nghi ngờ rằng tin nhắn có liên quan đến Alice, và cô muốn,
chỉ một ngày thôi, không nghĩ hoặc nói chuyện về em gái cô. Thay vì thế, cô
trải qua suốt buổi chiều đóng gói những tác phẩm đã hoàn tất mới nhất của
cô và mang chúng đến dăm cửa hiệu tại Friday Harbor.

“Tuyệt diệu,” Susan Seburg, một quản lý cửa hàng và cũng là một người
bạn, la lên khi cô ấy nhìn bộ sưu tập những tác phẩm thuỷ tinh khảm mà
Lucy mang đến. Đó là một bộ những chiếc giày phụ nữ : giày nhảy, giày cao
gót, giày mũi nhọn, và thậm chí một cặp giày thể thao. Tất cả đều được chế
tạo bằng thuỷ tinh, đá lát, pha lê, và hạt cườm. “Ôi, tớ ước tớ chi có thể thật
sự mang chúng! Cậu biết sẽ có người đến và mua chúng hết luôn một lượt
mà. Gần đây tớ không thể giữ được các tác phẩm của cậu ở trên kệ - Nó
được bán ngay khi tớ đặt nó lên đó.”

“Thật tuyệt khi nghe điều đó.” Lucy nói.

“Có gì đó rất lôi cuốn và… tớ không biết nói sao, đặc biệt… về những món
đồ gần đây của cậu. Một cặp khách hàng đã nghĩ đến việc đề nghị cậu làm
thứ gì đó được đặt hàng trước.”

“Điều đó thật tuyệt. Tớ có thể luôn tiêu thụ được sản phẩm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.