NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 431

ở đây còn phảng phất mùi bí, dù gia súc đã ăn hết bí. Từ đống lá dẻ gai,
mùi gỗ bốc lên hoà với mùi rơm khô từ các đống lúa. Ngoài trời, gió đang
gào thét và tuyết quay cuồng bay nhưng nền Kho Nam ấm và lặng lẽ.
Ba và Almanzo cởi dây buộc các tụ lúa và trải lúa trên nền gỗ sạch.
Almanzo hỏi ba sao không thuê máy đập lúa. Ba người đàn ông đã mang
máy tới đây và ba đã đi coi. Máy có thể đập hết một vụ lúa chỉ trong vài
ngày.
Ba nói:
- Đó là cách đập lúa của một người lười biếng. Vội vàng thường gây hoang
phí, nhưng một kẻ lười biếng luôn luôn muốn làm xong công việc của mình
thật nhanh. Cỗ máy đó nghiền nát rơm khiến gia súc không còn ăn được và
thổi hạt ra xung quanh vung vãi sẽ làm mất mát.
Tất cả lợi ích của máy chỉ là tiết kiệm thời gian. Nhưng thời gian có ích gì
nếu không dùng cho công việc? Con muốn ngồi xoay xoay mấy ngón tay
cái suốt những ngày giông bão này sao?
Almanzo nói:
- Không đâu!
Cậu đã ngồi không quá đủ vào những ngày chủ nhật.
Họ trải lúa dày chừng hai ba inch trên nền. Rồi ngồi đối mặt nhau, nắm tay
cầm của những chiếc néo bằng cả hai bàn tay, họ vung những chiếc néo cao
khỏi đầu và quật xuống lúa.
Ba đập, rồi Almanzo đập, rồi lại tới ba, lại tới Almanzo.
- Thịch! Thịch! Thịch! Thịch!
Giống như nhịp nhạc hành khúc trong ngày Quốc Khánh.
- Thịch! Thịch! Thịch! Thịch!
Những hạt lúa văng ra, rơi như mưa khỏi các cọng rơm. Một mùi dễ chịu
bốc lên từ những cọng rơm bị đập giập giống như hương lúa chín trong
đồng khi trời nắng.
Trước khi Almanzo thấm mệt với chiếc néo, đã là lúc cậu cầm cây chĩa.
Cậu xóc những cọng rơm lên nhẹ nhàng hất sang bên cạnh. Những hạt lúa
màu nâu nằm rải rác đầy trên nền. Almanzo và ba lại trải lúa lên và cầm
néo trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.