Khi tới một bụi mận, các cô đặt những thùng lớn xuống. Các cô hái mận
vào các thùng nhỏ rồi mang đổ vào thùng lớn cho tới khi đầy thùng. Lúc
đó, các cô khiêng chiếc thùng lớn về đặt trên mái nhà hầm. mẹ trải rộng
những tấm vải sạch trên thảm cỏ để Laura và Mary đổ mận ra đó phơi khô
trong nắng. Mùa đông tới họ sẽ có mận khô để ăn.
Bông của những bụi mận rất mỏng. Nắng rung rinh giữa những lá cánh hẹp
ở trên đầu. Những cành mận nhỏ nặng trĩu trái uốn vòng xuống và trái mận
rụng lăn lóc giữa những khóm cỏ dài dưới chân.
Nhiều trái dập vỡ, nhiều trái còn căng mọng nguyên vẹn và nhiều trái nứt ra
để lộ phần ruột vàng mọng nước phía trong.
Đủ loại ong lớn nhỏ bám đầy quanh các trái bị nứt đang cố sức hút chất
nước của trái mận. Phần đuôi đầy vẩy của chúng uốn éo một cách hả hê.
Chúng bận rộn và vui thích tới độ không còn chích nổi những. Khi Laura
chọc chúng bằng một cọng lá cỏ, chúng chỉ rời đi một bước và vẫn không
ngừng hút chất nước mận ngon lành.
Laura bỏ tất cả những trái mận nguyên lành vào thùng của cô. Nhưng cô
dùng móng tay hất những con ong lớn khỏi các trái mận bị nứt và liệng thật
nhanh vào trong miệng. Trái mận ngọt lịm, ấm và mọng nước. Lũa ong bay
vo ve hỗn loạn xung quanh cô. Chúng không biết điều gì đã xảy ra với
những trái mận của chúng. Nhưng chỉ trong một phút, chúng đã xúm quanh
trên mọi trái mận khác để hút nước.
Mary nói:
- Phải nói là em lo ăn mận nhiều hơn là em hái mận.
Laura phản đối :
- Em đâu có làm thế. Em chỉ ăn trái nào em hái thôi.
Mary nói cắt ngang :
- Em hiểu rất rõ ý chị muốn nói mà. Em chỉ chơi trong lúc chị làm.
Nhưng Laura kịp hái đầy thùng khi Mary hái đầy. Mary khó chịu vì cô
thích khâu vá hay đọc sách hơn là đi hái mận. Nhưng Laura ghét ngồi yên
một chỗ và thích đi hái mận.
Cô thích lay lắc những trái mận. Lắc cây không dễ mà phải biết chính xác
lắc ra sao. Lắc mạnh quá, những trái mận xanh sẽ rụng và uổng phí. Còn