NGÔI NHÀ NHỎ TRÊN THẢO NGUYÊN - Trang 514

đều đang chạy tới. Cỗ xe, mẹ và Carrie sắp sửa rời khỏi bờ để lăn thẳng
xuống suối.
Bố hét lớn một tiếng khủng khiếp. Bố vận hết sức đánh vào đầu Bright và
Bright xoay người đảo hướng. Laura chạy tới hét thất thanh. Jack nhảy bổ
thẳng tới mũi Bright. Lúc này cỗ xe, mẹ và Carrie thóang hiện sát bên cạnh.
Bright đâm sầm vào trong chuồng và mọi thứ đột ngột khựng hẳn lại.
Bố chạy tới theo cỗ xe và Laura chạy theo sau bố.
Bố quát :
- Oa, Bright! Oa, Pete!
Bố níu lấy cỗ xe và nhìn mẹ.
Mẹ nói :
- Ổn rồi, Charles!
Mặt mẹ tái xam và mẹ còn đang run bần bật.
Pete cố chạy qua khung cửa để vào chuồng nhưng nó đóng ách chung với
Bright và Bright sấn lên trước đâm vào vách chuồng.
Bố nhấc mẹ và Carrie ra khỏi thùng xe và mẹ dỗ bé :
- Đừng khóc, Carrie! Con coi xem, mình ổn rồi!
Chiếc áo hồng của Carrie rách toạc phía trước. Cô bé áp vào cổ mẹ thút thít
và cố ngưng khóc khi mẹ dỗ dành.
Bố lên tiếng :
- Ô, Caroline! Anh nghĩ là em sẽ rơi xuống dưới bờ.
Mẹ đáp :
- Em cũng đã nghĩ vậy. Nhưng em lại biết là anh sẽ không chịu để cho điều
đó xảy ra.
Bố nói:
- Chà! Nhờ Pete tốt bụng đó. Nó không muốn bỏ chạy. Bright làm thế và
Pete chỉ chạy theo. Khi nhìn thấy chuồng, nó muốn có bữa ăn tối.
Nhưng Laura bie6t1 chắc là mẹ cùng bé Carrie sẽ phải rơi xuống suối với
cỗ xe và lũ bò nếu bố không chạy hết sức nhanh tới để đánh cực nhanh lên
Bright. Cô lấn sát vành váy mẹ, ôm thật chặt và nói :
- Ôi, mẹ! Ôi, mẹ!
Mary cũng làm vậy :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.