Tất nhiên, công lớn nhất thuộc về thủ môn Mặt Mụn, người đã giữ nguyên vẹn mành lưới từ
khi được tung vào sân và sau đó xuất xắc ngăn chặn được hai cú sút 11 mét của đối phương
trong loạt đá luân lưu.
Ðúng như Hạt Tiêu dự đoán, khán giả lớp mười thoạt đầu rất đổi kinh ngạc trước sự xuất
hiện của anh chàng thủ môn lạ hoắc lạ huơ này, nhưng sau khi được Hạt Tiêu, Hột Mít rỉ tai,
tụi nó khoái chí bụm miệng cười hí hí.
Và cũng đúng như Hạt Tiêu dự đoán, tụi lớp mười hai, cả cầu thủ lẫn khán giả, không ai phát
hiện ra sự gian lận này, nhất là sau khi giúp các đồng đội cũ giành chiến thắng Mặt Mụn vội
vàng vứt trả lại chiếc áo thủ môn rồi lật đật phóc lên xe chạy mất.
Chỉ đến khi Ngôi Trường Mọi Khi thành lập đội tuyển để đi tranh giải với các trường khác
thì câu chuyện mới vỡ lở.
Bí thư Ðoàn trường Mắt Nai đi với tay đội trưởng đội bóng lớp mười hai xuống lớp mười
tìm gặp bí thư chi đoàn Hạt Tiêu:
- Thủ môn lớp em đâu?
Hạt Tiêu giật đánh thót:
- Có chuyện gì vậy, chị?
- Mời bạn ấy vào đội tuyển nhà trường.
Hạt Tiêu cố giữ vẻ thản nhiên, đưa tay ngoắt thủ môn chính thức của lớp:
- Vòng Kiềng ơi!
Thằng Vòng Kiềng bước lại, ngơ ngác nhìn các nhân vật quan trọng.
Nhưng nó chưa kịp mở miệng hỏi, tay đội trưởng đội bóng lớp mười hai đã lắc đầu: