NGÔN CỦA ANH - Trang 292

Dường như Hứa Du cũng cảm thấy cạn lời, không biết phải trả lời anh

ta thế nào.

Đúng lúc này một quả bóng nữa bay tới, đập trúng mông nam sinh đó,

anh ta xoa xoa mông rồi quay lại hét lên: "Gì thế hả!"

Cố Văn Lan đứng ở đằng kia, nói: "Cmn cậu có chơi không thì bảo?"

Nam sinh hỏi: "Cậu lấy bóng chuyền ở đâu đấy?"

Cố Văn Lan hất cằm, "Mượn lớp bên cạnh."

Nam sinh nhìn sang thì thấy mấy nữ sinh ở sân bóng chuyền bên kia

đang háo hức hóng chuyện, nam sinh hơi đỏ mặt, nói với Hứa Du: "Tên tôi
là Lộ Minh, còn bạn thì sao?"

"Hứa Du."

"Ồ Lộc Minh (*) hả, vậy xem ra hai ta chú định thành đôi rồi."

(*) Hứa đọc lái thành Lộc, Lộc Minh là tên ghép giữa họ Hứa Du (đọc

lái đi) và tên Lộ Minh, Lộc Minh còn là tên một bài thơ trong Kinh Thi -
Tiểu Nhã. (Đây là những lời mình tạm lí giải, chưa hẳn là đúng, mọi người
nên tìm hiểu sâu.)

Sau đó Lộ Minh bắt đầu nhiệt tình theo đuổi Hứa Du, thường xuyên

mời Hứa Du đi ăn cơm, dần dà thái độ của Hứa Du cũng mềm hóa.

Có một lần Khê Ngôn hỏi xem cô ấy thấy sao.

Hứa Du nói: "Một chàng trai rất ấm áp, thật ra để thích anh ấy thì dễ

lắm, cậu không thấy vẻ ngoài của anh ấy cũng không tệ chút nào à?"

Vào cái đêm mà Lộ Minh định thổ lộ với Hứa Du thì kéo hết người

trong KTX mình tới, dường như Hứa Du cũng dự cảm được điều gì nên nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.