NGÔN CỦA ANH - Trang 542

"Nghe giọng anh là biết, chắc chắn là anh đang không kiên nhẫn đây

mà."

"Ai bảo em không tháo khăn voan xuống? Cái đường này đã thông

thuận hơn một tiếng rồi, lỡ như bây giờ kẹt xe thì..."

"Giờ này mà kẹt xe gì được?"

Giờ đón dâu lúc nửa đêm này là do Cố Văn Lan tự chọn vì anh sợ ban

ngày sẽ kẹt xe, lúc đầu Chu Mộc Lan vốn không đồng ý vì bà đã tính giờ
lành xong xuôi hết cả rồi, nhưng sau đấy tính lại thì thấy rạng sáng cũng có
giờ lành bèn đồng ý.

Lúc này đã là sáu giờ sáng, phía đông đã sáng rực, đoàn xe rước dâu

đội ánh mặt trời mà đi.

Cố Văn Lan nhìn xong bèn cảm thấy ngụ ý không tồi.

Anh cũng không nói chuyện nữa mà tựa vào người cô ngủ một giấc,

lúc tỉnh lại đã đến nhà rồi.

Trong nhà họ đã có Cố Vân Vi lo liệu, cả hai vui vẻ vào nhà, Cố Vân

Vi còn rất biết điều mà hô câu: "Đưa vào động phòng!"

Cố Văn Lan vừa vào phòng ngủ bèn đóng cửa phòng lại, một đám

người đành chờ ở phòng khách.

Anh đẩy cô ngồi lên giường, sau đó cũng không nói lời nào mà tháo

khăn voan của Khê Ngôn ra làm cô lộ mặt, anh cười cười với cô, bình
thường hầu như cô để mặt mộc, nhưng lần này trang điểm hơi đậm thì lại
rất thanh nhã.

Hết thảy mọi chuyện đều diễn ra bình thường, Cố Văn Lan thở phào

nhẹ nhõm, anh nằm xuống giường, thấy cô còn ngồi bèn duỗi tay ôm cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.