NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 176

là tím. Brenna bị mê hoặc và mong chờ được nhìn thấy nhiều hơn nữa.
Mảnh đất này có nhiều điều huyền bí, khác rất xa với nơi ở của cô, và toàn
bộ thế giới nữa.

Đã muộn khi cuối cùng Garrick cũng tới bàn ăn. Ánh mắt Brenna nhanh
chóng bị thu hút bởi vết máu trên quần anh, vết đỏ thẫm nổi bật lên trên lớp
da nai, và sau đó cô nhìn chắm chú dò hỏi vào khuôn mặt anh.
“Tôi không biết anh có kẻ thù ở vùng đất của chính mình,”cô suy đoán,
giọng cô khàn khàn.
“Đó là sự thực, nhưng ta không gặp ai ngày hôm nay cả,”anh đáp, môi anh
nhếch lên thành một nụ cười chậm rãi trong khi anh tiến lại gần. “Ta phải
làm em thất vọng rồi, cô gái, và nói cho em biết rằng vết máu này không
phải của ta, mà là của con hươu mà Avery đang lột da.”
“Avery?”
“Anh ta là một nô lệ khác của ta.”
Đó là một sự nhắc nhở rõ ràng của Garrick về thân phận của cô. Má cô đỏ
bừng dữ dội và đôi mắt xám bạc của cô chiếu thẳng vào anh.
“Một lí do thật vụng về” cô nhận xét một cách chế giễu, cái nhìn chằm
chằm của cô trở lại vết máu. “Anh không nhận thấy rằng một vết thương
xuyên qua đầu sẽ khéo léo và có được một tấm da tốt hơn ư ?”

Anh cười. “Lần đầu tiên em đánh cuộc con ngựa của em tốt hơn ta. Giờ thì
em lại chỉ dẫn cho ta cách đi săn sao cho tốt. Khi nào em sẽ ngừng làm ta
kinh ngạc vậy, Brenna?”
Cô bực bội mất một lúc. Cô không thích anh ta sử dụng tên gọi của cô. Anh
ta chỉ gọi tên cô như vậy trước đây trong một lúc dịu dàng.
“Bữa ăn của anh đang chờ anh,” Cô nói một cách vụng về, ước rằng rời xa
khỏi anh ngay khi cô có thể.”Anh sẽ dùng bữa ở đâu?”
“Bữa ăn này em sẽ phục vụ ta à?” anh hỏi, ánh mắt anh nhìn khắp thân hình
cô một cách rất trâng tráo.
“Những người khác đâu?”
”Có lẽ anh không biết rằng đã muộn rồi,Viking,” cô cáu kỉnh đáp trả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.