NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 201

hài hước và trêu trọc cô thường xuyên. Còn bây giờ Brenna không hề nghe
thấy anh cười, và khi anh nói, nó thật cay nghiệt. Nhưng Garrick chỉ vừa
mới nói với cô tất cả trước khi anh rời đi lần cuối. Điều đó như thể họ đã
bắt đầu một cuộc chiến câm lặng, chỉ nói chuyện với nhau bằng ánh mắt.

Lần đầu tiên Brenna hi vọng rằng cô chính là nguyên nhân làm nên

tâm trạng u ám của Garrick, cô không thể lý giải tại sao cô lại muốn vậy.
Không, Morna là nguyên nhân, Brenna chắc chắn vậy. Morna đã là một
phần trong cuộc sống của Garrick dù bây giờ anh căm ghét cô ta. Chỉ có
một lý do thúc đẩy anh căm ghét Morna nhiều như vậy, nó chứng minh anh
đã yêu cô ta quá nhiều. Ý nghĩ đó khiến Brenna trở nên bối rối và cô quyết
định tống khứ nó đi, không muốn phiền não nữa.

“Tôi sẽ cưỡi con ngựa của tôi, Erin,” Brenna cương quyết tuyên bố.

“Ông có bất kì sự phản đối nào không?”

“Không, nhưng… “
Khi không thấy ông tiếp tục, cô mỉm cười. “Ông lo tôi sẽ không

quay lại?” Ông gật đầu ngượng ngùng. Brenna thêm vào. “Tôi chưa đủ kích
động để rời khỏi nhà Garrick.”

“Nhưng giờ cô có ngựa của mình, một con ngựa khỏe mạnh, con

ngựa mà cô biết rõ và tin tưởng. Nó có thể mang cô đến bất cứ đâu cô
muốn.”

“Nó không thể mang tôi về nhà, Erin.” Brenna thì thầm, sự vui

sướng rời khỏi đôi mắt trong giây lát. “Giờ hãy giúp tôi thắng yên cho nó.
Đã nhiều tháng trôi qua kể từ khi tôi cưỡi ngựa, và thậm chí còn lâu hơn từ
khi tôi được cưỡi Willlow. Tôi sẽ về nhanh thôi, bởi tôi chắc chắn không
khí lạnh lẽo sẽ bắt tôi về nhà sớm.”

“Ít nhất bây giờ cô đã thừa nhận đây là nhà mình.” Erin nói khi ông

nhấc một cái yên ngựa lên lưng Willow.

“Nhà là nơi trái tim ở, và trái tim tôi ở phía bên kia mặt biển tối

tăm.”

“Vì lợi ích của cô, cô gái, tôi hi vọng một ngày nào đó trái tim cô sẽ

ở lại đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.