NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 384

“Nhưng anh không tin tôi!” cô thét lên.

“Ta biết tại sao em rời đi, Brenna, tại sao em phá vỡ lời hứa. Cái cách ta ép
buộc em lần cuối thật không thể tha thứ được. Ta trút giận lên em và ta đã
sai khi làm vậy. Thế nên em bỏ trốn, rồi quay trở lại, không sẵn lòng thừa
nhận sự thật. Nhưng không quan trọng nữa. Ta yêu em, đủ để quên hết tất
cả.”

“Nhưng không đủ để tin tôi?”

Anh xoay mặt đi, đưa cho cô câu trả lời mà không cần nói. Selig bắt đầu
khóc và Leala chạy ào tới cậu. Brenna nhìn chăm chú đầy ủ rũ vào con
mình, một lần nữa cảm thấy cậu sẽ không bao giờ được biết về cha mình.
Hy vọng đã nâng cô lên cao, và bây giờ cô rơi xuống vực thẳm của sự hủy
hoại.

Cô cảm thấy bị nghiền nát khi Garrick nhìn vào cô bằng ánh mắt đầy sự
khao khát, mặc kệ tất cả những điều vừa nói. Sao anh có thể làm thế này
với cô? Anh nghĩ là cây cầu ngăn cách giữa họ không là gì cả sao?

“Đi đi, Garrick.” Giọng cô khàn đi, nổi đau quá rõ ràng. “ Tôi không thể
cưới anh khi tôi biết anh sẽ không bao giờ tin tưởng tôi.”

“Có thể lúc nào đó-”

“Không, chuyện này sẽ luôn tồn tại giữa chúng ta. Tôi ước chuyện không
phải thế này, vì tôi sẽ luôn yêu anh, Garrick.”

“Ít nhất hãy ở lại đây, Brenna.” Anh nhìn vào Selig, rồi nhìn vào cô. “Đừng
mang con đi quá xa khỏi ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.