NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 386

thể làm tổn thương cậu, khiến cô quyết định mang cậu đi. May mắn là, bé
sẽ không nhớ gì cả, dù rằng cô sẽ nhớ mãi.

Cô đã cầu nguyện cho một đứa bé gái giống mình, bé sẽ không gợi nhớ cho
cô về Garrick dù ở bất cứ phương diện nào. Selig có mái tóc gợn song đen
nhánh và đôi mắt xám sắc sảo, nhưng tất cả những cái khác hoàn toàn là
bản sao của cha bé. Cô không bao giờ có thể quên được Garrick khi cô còn
yêu mến con trai mình. Mà cho dù Selig không được sinh ra, cô cũng sẽ
không quên Garrick.

Leala, trong sự ngạc nhiên của Brenna, đã đồng ý ra khơi với cô. Ở đây cô
không có gia đình, mất cả chồng lẫn đứa con vừa sinh. Cô khẳng định Selig
là điều quan trọng nhất trong cuộc sống của cô, và cô không thể chịu đựng
được khi phải xa bé. Brenna thật sự quá nhẹ nhõm. Mặc dù con trai cô
không còn cần nhũ mẫu, nhưng Brenna cảm thấy thật gắn bó với người phụ
nữ Nauy to lớn này.

Vào ngày mai, Brenna sẽ ra khơi. Leala đã đi để chào tạm biệt bạn bè, còn
Brenna thì chuẩn bị mang Selig đến gặp cha bé lần cuối. Đây cũng là lần
cuối cùng cô được nhìn thấy anh, và trái tim cô đau nhói vì điều đó.

“Đi nào, bé yêu,” Brenna bế Selig lên. “Cha con không biết chúng ta đang
đến, nhưng mẹ chắc là cha sẽ rất vui đấy.” Trước cái nhìn tò mò của con, cô
thêm vào, “Tạ ơn Chúa vì con không hiểu gì cả. Với con, chuyến hành trình
của chúng ta sẽ là một chuyến phiêu lưu. Nhưng với mẹ-”

Cô không thể nói hết. Nỗi đau lớn ngày càng lớn hơn lúc trước, nhưng cô
vẫn tin là mình đã quyết định đúng.

Cô hướng đến cửa, nhưng nó bật mở trước khi cô bước đến. Garrick đứng
đó, gương mặt anh pha trộn giữa buồn bã và ham muốn, mang một nét rất
miễn cưỡng. Brenna hết sức đau đớn vì điều này. Cô ước anh sẽ cưỡng ép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.