NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 388

“Ta có thể cưỡng ép em ở lại đây. Ta đã nghĩ về điều đó không biết bao
nhiêu lần. Năm ngoái khi ta đến miền Đông, muốn rời em đi thật xa, ta
nhận thấy đó không phải là điều ta muốn. Ta muốn em ở với ta, bên cạnh ta
trong suốt quãng đời còn lại. Lúc đó gần cuối hè và ta cho là cha ta đã
mang em về với người của mình từ lâu rồi. Vì ông ấy đã cho em quyền tự
do, ông ta có quyền được biết ta sẽ cướp lấy quyền tự do ấy lần nữa, nên ta
về đây để báo cho cha ta biết ta sắp mang em trở lại và giữ em ở đây dù em
có muốn hay không.”

“Đó – đó là điều anh định làm lúc này ư?”

Garrick lắc đầu. “Em quá trân trọng tự do của mình – ta biết. Còn một cách
giải quyết khác.”

“Em ước gì có cách khác, nhưng em không thấy gì cả.”

“Sự thật – kết thúc của mọi mối nghi ngờ, đó là giải pháp duy nhất. Ta chân
thành cầu nguyện là ta đã sai khi nghi ngờ em. Nếu em nói dối, bây giờ ta
sẽ biết. Và khi đó ta chỉ hy vọng là em sẽ không bao giờ thấy cần thiết phải
nói dối lần nữa.”

“Em không hiểu, Garrick. Anh không chấp nhận lời kể của em trước đây,
và em không có bằng chứng gì để trao cho anh.”

“Ta sẽ tin tưởng em, Brenna, từ ngày hôm nay trở đi, bời vì ta phải – ta yêu
em!” Garrick nghiêm túc nói. “ Nhưng ta vẫn phải biết sự thật.”

Anh kéo sợi dây đang giữ trong tay, và dù là đang bối rối, Brenna kinh
hoàng khi nghĩ anh sẽ mang cả con ngựa vào nhà cô. Nhưng cái buộc trong
sợi dây thừng không phải là con chiến mã, mà là Cedric Borgsen, bị cột
chặt hai tay, với máu chảy từ một vết rạch trên đầu. Brenna trắng bệch như
thể cô vừa nhìn thấy một xác chết sống dậy. Cedric cũng tái mặt, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.