NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 390

“Chuyện đó không quan trọng, Brenna.”

“Nhưng có – nó có!” Cô điên cuồng quay sang Cedric. “Nói với anh ấy sự
thật. Nói cho anh ấy biết mày đã bắt tao đi!”

Cedric nhún vai, giả vờ bối rồi. “Con đàn bà này điên rồi. Tao không hiểu
nó đang nói sảng cái gì.”

“Đồ dối trá!” Brenna thét lên, cơn tức giận mù quáng khiến cô run rẩy. “
Tao nghĩ con dao của tao giết chết mày, nhưng lẽ ra tao nên làm cho đảm
bảo.” Cô rút con dao găm khỏi thắt lưng mình. “ Lần này tao sẽ chắc
chắn!”

Garrick đánh con dao rớt khỏi tay cô trước khi cô bước được một bước. “
Hắn bị trói và bất lực, Brenna. Chúng ta không được giết kẻ không mang
vũ khí.”
Sự thất vọng lớn đến nỗi khiến cô thét lên. Những lời của cô phản đối lại
Garrick, nhưng câu chuyện xảy ra, các trải nghiệm mà cô chịu đựng, không
được tin tưởng. Cô biết rõ nhưng không thể làm gì cả. Bỗng nhiên cô nhìn
thấy câu trả lời, và hy vọng cuối cùng cũng hiện lên trong mắt cô.

“Lưỡi dao của em cắm vào ngực hắn, Garrick,” cô nhanh chóng nói. “ Hắn
có thể không chết vì vết thương, nhưng chắc chắc sẽ có vết sẹo – bằng
chứng anh có thể tìm thấy.”

Garrick bước đến gần Garrick, hắn đang cười xếch đến mang tai. “Tao có
nhiều sẹo lắm,” hắn tự tin nói. “Tụi bây muốn coi vết nào hả?”

Dù vậy Garrick vẫn xé áo của Cerdric, nhưng đúng là có rất nhiều vết sẹo.
Với đôi vai rũ xuống, anh đẩy Cedric về phía cửa.

“Tao sẽ đưa mày về nơi tao tìm thấy mày.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.