NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 59

“Ta chưa từng thấy một người phụ nữ nào dũng cảm như cô ấy. Cô ấy

đã đánh nhau với chúng ta với một thanh kiếm trên tay,và làm thương
Thorne. Quả thực rất tuyệt vời khi quan sát lòng can đảm của cô ấy”

“Con muốn cô ấy.”
“Cái gì?”
“Con nói con muốn cô ấy,” Hugh đáp. “Garrick ghét phụ nữ, và cha có

Heloise.Vợ của con thì lại quá nhút nhát, như là những nô lệ của con vậy.
Con muốn 1 cô gái với lòng can đảm.”

“Con chưa từng nhìn thấy cô ấy,Hugh,” Anselm nhận xét, môi ông hơi

nhếch lên. “Đó là người đẹp nhỏ bé với lòng can đảm nhiều hơn là con
muốn.Cô ấy là một người hoang dã thù địch, chất chứa đầy hận thù cay
đắng.”

“Lòng can đảm của cô ấy có thể bị bẻ gãy,” Hugh nói, mắt anh sáng

lên mong đợi “Con vẫn muốn cô ấy.”

“Lòng can đảm của cô ấy không cần bẻ gãy,” Anselm cay nghiệt nói.

“Mong muốn của ta là trao cô ấy cho Garrick. Cô ấy là những gì nó cần để
kết thúc sự cay đắng của chính nó.” Ông không nói thêm rằng cô ấy vẫn là
một trinh nữ, bởi vì sau đó Hugh sẽ chắc chắn càng thèm muốn cô hơn, và
điều này giống như lần đầu tiên ông đã đưa ra quyết định đúng kể từ khi
sinh ra. “Có một cô gái có mái tóc đỏ với lòng can đảm phù hợp hơn với sở
thích của con. Cô ấy có những đường cong tuyệt vời, như con thích, và
mềm mại hơn.”

“Và nếu con vẫn chọn quý cô Brenna?”
“Tốt nhất là con không làm vậy,Hugh,” Anselm nói giọng đầy cảnh

báo.

“Chúng ta sẽ xem,” Hugh không hứa trong khi họ rời khỏi phòng tắm.
Cánh cửa căn lều mở. Những đám bụi cuộn lại, sau đó trôi chầm chậm

trong tia nắng của ánh mặt trời đã đổ xuống nền đất của căn nhà nhỏ. Khi
những tù nhân được dẫn ra sân, tất cả họ đều che mắt mình lại khỏi ánh
nắng chói lòa của buổi sớm. Họ được đưa đến căn nhà chính, cánh cửa
được mở để cho khói từ lò sưởi thoát ra ngoài, và bị bỏ lại đứng giữa căn
phòng đông đúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.