NGỌN LỬA MÙA ĐÔNG - Trang 87

Anh nâng mình dậy trên một khủyu tay.”Không, nhưng từ nay về sau

cô sẽ phải như vậy.”

“Anh là tên đần đồn không thể chịu đựng được!”Cô gắt lên giận

dữ.”Không có một lời nào tôi nói vào được trong cái đầu ngu ngốc của anh
phải không?Tôi sẽ không nói làm gì bởi – “

“Hãy dừng cái chuyện ngớ ngẩn của cô lại, cô gái!”anh ra lệnh.”Loki

chắc phải đang cười vào số phận đã đưa cô đến cho ta.Cô đã hiểu sai rồi
nếu cô nghĩ rằng ta muốn chia sẻ chiếc giường của ta với cô, nhưng ta có
thể thấy không có cách nào khác vào tối nay nếu ta nhận được bất cứ giấc
ngủ nào.”

Cô bỏ qua lời xúc phạm.”Anh không có căn phòng nào khác trong căn

nhà này ư?”

“Có, nhưng chúng đã được dùng.Căn nhà của ta đầy những người đàn

ông, cô gái – những người quay trở về cùng với ta.Ta chắc chắn rằng họ sẽ
không nghĩa rằng cô tình cờ gặp họ trong bóng tối đâu,nhưng tiếng hét của
cô sẽ không thêm vào giấc ngủ của ta đâu.”

“Tiếng thét của những người đàn ông, không phải của tôi.”Cô đáp.
Anh lớn tiếng thở dài.”Cô đánh giá quá cao bản thân mình rôi, cô

gái.Giờ hay cho ta sự yên tĩnh và đi đến chiếc giường đi.

Cô nén lại sự trả đũa khác và chầm chậm đến gần chiếc giường .Nó

quyến rũ hơn là sàn nhà, cô thừa nhận với chính bản thân.Cô trườn về phía
trên chiếc giường và nằm bên cạnh bức tường, tốt nhất là cách xa 2 foot
khỏi tên Viking.Thực vậy, anh ta nằm dưới bộ lông chồn rộng, và cô ở phía
trên, như là một bức vách giữa họ.

Một lúc sau, cô nghe thấy tiếng thở đều đều và sâu của anh.Giấc ngủ

cứ lẩn tránh khỏi cô một lúc lâu sau đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.